.+CrosS+. World: tháng 5 2009

Wandering in the world of 3-foot Cat!

Let the epic continue…
Let the legend become never-ending…
Let the history be as it really be…
Let the people go forward…

[review] Manga: Kimi no Kachi

Chủ Nhật, 31 tháng 5, 2009

Trong tiếng Nhật, diệu kỳ nhất có lẽ là một chữ “suki”


chú mèo ba chânKIMI NO KACHI

Thông tin chung:

Tên khác:
きみの勝ち
You Have Won
You Win

Tác giả: Yuuki Obata
Thể loại: shoujo, học đường, lãng mạn
Số tập: 1 (đã kết thúc)
Năm phát hành: 2000
Tủ sách: Flower Comics
Nhà xuất bản: Shogakukan
Bản dịch tiếng Anh: Dragon Voice
Bản dịch tiếng Việt: Natsumono Group


Kimi no Kachi không phải là một câu chuyện xuyên suốt từng ấy trang của một cuốn truyện tranh. Đó là một tuyển tập gồm 5 câu chuyện ngắn, 5 khoảng lặng yêu thương của những mối tình học đường trong sáng.

Có lẽ là cái tên Yuuki Obata sẽ là xa lạ với phần nhiều những người đọc truyện tranh. Nhưng với tôi, đó lại là một ám ảnh không thể nào quên được khi nữ tác giả này là một trong hai mangaka đã khiến tôi phải nhỏ lệ nhiều nhất. Vâng, không ai khác chính Yuuki Obata là người đã sáng tạo nên câu chuyện xuất sắc trong Bokura ga Ita. Và nếu bạn còn nhớ, ngày xưa nhà xuất bản Kim Đồng đã từng phát hành bộ truyện này dưới cái tên “Tình yêu học trò”.

Quả là một mở đầu có phần dài dòng nhỉ? Nhưng tôi tin rằng điều đó sẽ giúp cho những ai đã từng yêu mến Yuuki Obata nhận ra rằng mình sắp gặp gỡ một người bạn quen thân lắm trong Kimi no Kachi. Không có những bóng tối ám ảnh và những nỗi đau cứ da diết như mưa phùn vỗ nhẹ lên đất mềm, Kimi no Kachi chỉ đơn giản có những yêu thương len nhẹ nhẹ trong trái tim mỗi cô cậu học trò, như mầm non khẽ khàng nhú khỏi mặt đất. Không ai nhận ra sự hiện diện của những sinh linh bé bỏng vừa mới chào đời ấy. Nhưng điều đó cũng chẳng có gì là quan trọng cả, vì chỉ cần chúng nhận ra nhau đang cùng nhau hướng về mặt trời, thế là đủ cho một chữ “hạnh phúc”.


Dù có cách nhau bao nhiêu năm phát hành đi chăng nữa, tôi vẫn tin rằng bất cứ người đọc nào từng bị ấn tượng bởi nét vẽ của Yuuki Obata, ngay lập tức lại phải ngỡ ngàng một lần nữa. Tạo nên những nét vẽ tỉ mỉ hay một hậu cảnh đẹp lung linh có lẽ không phải là sở trường của Yuuki Obata. Tuy thế, những nét vẩy bút sáng tạo của bà vẫn cứ khiến con tim người xem phải xáo động. Tất cả những dấu ấn đó đọng lại vẫn trong một nụ cười, một ánh mắt.

Không cần biết là năm học thứ mấy, không cần biết học sinh trường nào, gia cảnh ra sao... những chàng trai trẻ trong Kimi no Kachi vẫn có một sức hút lạ kỳ với nữ nhân vật chính, với cả tôi nữa. Đó là một nụ cười rạng ngời như nắng mai, là một đôi mắt sâu thẳm, có chút bơ đời nhưng thực chất lại vô cùng tinh tế. Không tinh tế sao được khi cậu ấy sớm nhận ra rằng có một ánh mắt dịu dàng và một bờ má đỏ hồng vẫn đang dõi theo nụ cười ánh sáng của chính mình?

Và vẫn nhẹ nhàng như thế, họ xích gần nhau hơn trong những tình huống chẳng biết ngẫu nhiên hay hữu í, bằng những trợ giúp của ông trời hay của bạn bè họ. Cũng không ai có thể trả lời cho đích xác tình yêu trong Kimi no Kachi là định mệnh hay do chính con người tạo nên nữa. Chỉ biết rằng cuối cùng họ vẫn đến bên nhau, ngọt ngào.

Tôi đã định giới thiệu đến cho bạn câu chuyện trong mỗi chương của Kimi no Kachi: “Cậu thắng rồi”, “Lưng và tim của cậu”, “Cơn sốt mùa xuân”, “Chòm sao tháng Bảy”, “Anh chàng đẹp trai của tôi”. Thế nhưng ngẫm đi ngẫm lại thì tác phẩm của Yuuki Obata có cái gì đâu để mà kể? Bởi vì tất cả những ấn tượng ấy phải đến từ cảm nhận khi chính bạn trải nghiệm cảm xúc trong tác phẩm.

Có thể bạn sẽ thích mỗi một câu chuyện riêng lẻ trong Kimi no Kachi, cũng có thể bạn sẽ bị rung động bởi tất cả. Nhưng đối với bản thân tôi, cái ấn tượng còn đọng lại mãi không phải là một kịch bản, mà là một khoảng lặng yêu thương phảng phất trong bất cứ chương truyện nào. Và còn nữa một chút sáng tạo vô cùng tinh nghịch như chính tuổi học trò.

Tôi không biết vì về tiếng Nhật dù bập bõm được vài từ bởi ảnh hưởng của phim truyền hình Nhật Bản. Thế nhưng, trong tôi vẫn có một niềm tin mãnh liệt rằng không một từ ngữ ngào khác có thể diệu kỳ hơn một chữ “suki” (“Tớ thích cậu”) được viết bằng hiragana hay katakana.

Ayu lặng lẽ đẩy mẩu giấy ghi hai chữ ấy sang chỗ ngồi của người kế bên cạnh. Đó là một cách tỏ tình không bằng lời nói. Và rồi có tiếng giấy bị xé toạc, trái tim Ayu hiểu rằng đó là một cách từ chối phũ phàng. Thế nhưng... chỉ ngay khi thầy giáo quay lưng lại mải miết viết bài lên bảng, cậu chàng Kataoka kéo vội cô bạn ngồi kế bên lại gần mình. Một nụ hôn bất ngờ đến choáng váng! Mấu giấy có hai chữ “suki” bị xé đôi khi nãy giờ ghép lại thành “kisu” (một nụ hôn).

Đó tất nhiên không phải là điểm nhấn duy nhất trong Kimi no Kachi để nó giữ chân bạn đồng hành đến kết thúc cả 5 mẩu chuyện ngọt ngào. Tuy nhiên, tôi lại muốn dùng nó để kết thúc bài viết này, như một cách dùng chính yêu thương mở ra một yêu thương.


Copyright to Renix @ Ichinews.vn


2009-05-22

Thứ Sáu, 22 tháng 5, 2009

Tôi ghét nhất trên đời là cảm giác bị lợi dụng. Có thể mấy người không chủ định làm vậy đâu, nhưng cái trò tối ngày dựa dẫm vào người khác của mấy người khiến tôi phát mệt.
Sao cứ đến lúc gặp khó khăn vấn đề mới thèm nhớ đến tôi, mới cầu cạnh sự giúp đỡ của tôi? Chứ ngày xưa tôi thì có ai giúp đỡ chắc? Tại sao có những vấn đề cỏn con chưa thèm thử tìm hiểu mà đã phải chạy sang chỗ tôi rồi? Làm ơn chịu tư duy một chút đi... tôi không phải công cụ, không phải cuốn từ điển hay cái wikipedia nhé. Mà có là từ điển hay wiki thì mấy người cũng phải tự mà dò số trang chứ? Còn muốn có robot phiên dịch tự động nữa sao?

Có thể buông tha cho tôi được không?

new hair style of "little angle" Sato Takeru

Thứ Hai, 18 tháng 5, 2009



Can you believe it's him?
That image of Sato Takeru on the newest issue June 2009 of Smart Magazine (a fashion mag) totally makes me surprised. Even though I don't care about fashion, I have no regret for download the whole scans of this mag. It's because of this page ♥.

When I shared this link to my friend who also loves him so much, she comment that: "looks like a virgin boy" =]. Haha~ she's right. This new style of Sato Takeru is so cute. This "little angle" makes me wanna bite XD.

The sentence written in his t-shirt is nice too. "Sato Takeru will show you how to dead!". You will die because of losing your blood =]

The love for Sato Takeru is growing again and threats my beloved Inoue JOE that I can't stop !!


Có tin được không đây là bạn Sato Takeru đấy!

Down nguyên cả cuốn tạp chí Smart số tháng 6 về tớ không kỳ vọng mình sẽ tìm được cái gì đó hay ho đâu vì vốn tớ chẳng hứng thú với thời trang, trong khi Smart lại đề cập đến vấn đề đó. Nhưng... chỉ vì một cái ảnh bạn Sato Takeru bên trên mà cái công ưu tiên down trước *trong khi còn một cục download khoảng 50Gb khác đang treo XD* là không sai lầm XD.

Tớ link ảnh này cho bé Nostalgic, con bé cũng mọt Takeru chết lên được như tớ. Và nhận xét tớ nhận về là: "ồ, trông cứ như trai tơ" =]. OMG, con bé nhận xét thật là chuẩn với cảm xúc của tớ dành cho tấm ảnh này. Bạn Sato Takeru cute quá cỡ... ngó cái ảnh này muốn cắn cho mấy phát quá đi... Ôi thiên thần bé bỏng XD.

Mà còn cái câu in trên quả áo của bạn nữa chứ: "Sato Takeru will show you how to dead!" Thế này thì đúng là xịt máu mũi mà chết mà =]

Tình yêu dành cho bạn í lại đang trỗi dậy rồi. Anh Joe ơi, anh có thấy nguy cơ mất ngôi tạm thời của anh đang lên rất cao không XD. Em là em không cố ý đâu, nhưng em không ngăn lại được :-<.

for someone has passed away

Thứ Tư, 13 tháng 5, 2009

http://vnexpress.net/GL/Xa-hoi/2009/05/3BA0EF75/

Thật sự là... khi nghe được tin này hồi chiều nay mèo đã shock không hết...
Và cho đến tận bây giờ, mèo vẫn hi vọng đó chỉ là một cơn mơ... đó chỉ là một lời nói đùa... mèo vẫn muốn kiếm tìm một sự thật khác...

Nhưng... sống trên đời đâu phải là việc dễ đến thế...

Mèo không quen biết Phương. Và có lẽ cái mẩu tin ngắn ngủi trên kia mèo sẽ chẳng bao giờ đọc đến nếu như không có người nói cho mèo biết... em gái anh Thành Phong ngày hôm qua đã mất vì tai nạn xe bus...

Mèo như một con điên... chạy lên mạng lùng sục từ khóa "tai nạn xe buýt" trong những ngày gần đây và phát hiện ra... anh Khánh Dương không hề nói dối!

Khanh Duong (5/13/2009 10:58:07 PM): hôm nay lúc a qua
Khanh Duong (5/13/2009 10:58:09 PM): thấy thằng P
Khanh Duong (5/13/2009 10:58:12 PM): đang cặm cụi
Khanh Duong (5/13/2009 10:58:19 PM): ngồi vẽ cái ván trượt
Khanh Duong (5/13/2009 10:58:21 PM): vì nó bảo
Khanh Duong (5/13/2009 10:58:31 PM): nó hứa làm cho cái Phương cái ván trượt từ năm ngoái
Khanh Duong (5/13/2009 10:58:33 PM): nhưng bận quá
Khanh Duong (5/13/2009 10:58:39 PM): xong con bé giục thì cứ mắng nó
Khanh Duong (5/13/2009 10:58:48 PM): thế nên mãi vẫn chưa có
Khanh Duong (5/13/2009 10:58:52 PM): ván trượt
Khanh Duong (5/13/2009 10:59:07 PM): nó mới cặm cụi ngồi làm để mai đem chôn cùng mà

Mèo đã khóc!
Dù chẳng biết cô bé ấy là ai. Dù chẳng hề thân thiết với anh Thành Phong.
Chỉ đơn giản đó là em gái của một người tuổi anh trai mà mèo mãi mãi nể trọng. Chỉ đơn giản đó là một tình anh em.
Đừng gục ngã anh Phong nhé, vì em gái anh chắc chắn không mong muốn điều đó đâu.

BE STRONG!

Sống trên đời thực sự là một việc rất khó khăn.
Nhưng được hít thở dưới bầu trời này là một điều kỳ diệu.

2009-05-10

Chủ Nhật, 10 tháng 5, 2009

Ngày hôm nay là ngày của mẹ, đáng lí ra phải viết một entry dành cho người đã trọn đời yêu thương con. Nhưng...

ngày hôm nay cũng là ngày niềm tin của mèo bị phản bội. Chẳng phải lỗi của ai cả, chỉ tại mèo đã ngốc nghếch đặt niềm tin, đặt kỳ vọng của mình sai chỗ mà thôi. Mèo cứ ngỡ sẽ gần gũi nhau hơn, mèo cứ ngỡ những bất ngờ như dao đâm vào tâm hồn mèo mà bạn mang đến, khi mèo đã cho qua rồi thì mọi chuyện sẽ tiến triển tốt đẹp hơn... Vậy mà... ngày lại ngày bạn lột đi bằng hết những nỗ lực cuối cùng mèo dành để trân trọng bạn.

Trên đời này mèo ghét nhất là Sao Biển, và dầu rằng mèo không muốn, nhưng giờ mèo không ngăn nổi cái kẻ trong mình gọi bạn là Sao Biển. Mèo xin lỗi nhé, nhưng mèo không sao làm khác được vì sự thất vọng của mèo đã đi đến đỉnh điểm.

Chắc mới chỉ chưa đầy 2 tháng thôi, mèo đã bị 1 kẻ điên suốt ngày lởn vởn chọc tức, một người bạn mà mèo yêu thương bỏ rơi, và một người mèo từng tôn trọng phản bội niềm tin.
Mèo vốn biết niềm tin và tình yêu của mèo không còn đường đi nữa rồi, vậy mà sao vẫn cố kiết kiếm tìm một ai đó có thể làm cho mèo dù chỉ một hành động nhỏ nhặt sưởi ấm trái tim?


You know the closer you get to something
The tougher it is to see it
And I'll never take it for granted
Anh Joe ơi, em không biết mình còn có thể theo đuổi niềm tin ấy cho đến lúc nào được nữa?

Memorial of Điện Biên Phủ Battle (7/5/1954 - 7/5/2009)

Thứ Năm, 7 tháng 5, 2009

Giải phóng Điện Biên bộ đội ta tiến quân trở về
giữa mùa này hoa nở miền Tây Bắc tưng bừng vui

Bản mường xưa nương lúa mới trồng
kìa đàn em bé giữa đồng nắm tay xòe hoa

Dọc đường chiến thắng ta tiến về
đoàn dân công tiền tuyến
vẫy chào pháo binh vượt qua

Súng đại bác quấn lá ngụy trang
từng đàn bươm bướm trắng rỡn lá ngụy trang

Xiết bao sướng vui từ ngày lên Tây Bắc
đồng bào nao nức mong đón ta trở về

Giờ chiến thắng ta đã về
vui mừng đón chúng ta tiến về

Núi sông bừng lên
Đất nước ta sáng ngời cánh đồng Điện Biên
cờ chiến thắng tưng bừng trên trời


Giải phóng miền Tây bộ đội ta đã mau trưởng thành
thắng trận Điện Biên Phủ càng tin quyết tâm ở trên

Đổ mồ hôi phá núi bắc cầu
vượt rừng qua suối đắp đường thắng lợi về đây

Phương châm đánh chắc ta tiến lên
lực lượng như bão táp
quân thù mấy cũng phải tan

Vang lừng tiếng súng khi mừng công
thỏa lòng ta dâng Bác bấy lâu chờ mong

Xiết bao sướng vui nhìn đồng quê phơi phới
nông dân hăng hái khi chúng ta trở về

Ruộng đất chúng ta đã về
vui mừng đón chúng ta tiến về

Chiến sĩ Điện Biên
Thế giới đang đón mừng
chiến dịch đại thắng lợi góp sức xây dựng hòa bình




This song will live forever in the memories of my little five. Before the national anthem that Vietnames FM radio channel plays at nearly 5.00 AM, that is "Chien thang Dien Bien". I dreamed of this song each early morning of my worthy childhood. My patriotism has been being brought up by this way until now.

Through the lyric tell us about the Win of Vietnam in Dien Bien Phu Battle (defeat French Colonial), I'm proud of the glorious history of my Vietnam considered as one of the most famous battles in all over the world's history.


For more information you can visit here. Even though it was written in Vietnamese, it still has some links to English and French articles about this Battle at the bottom of this page.

[review] Manga: Kimi ni Shika Kikoenai - Nhẹ đau một phép màu

Thứ Ba, 5 tháng 5, 2009

"Hãy hét thật to lên những điều trái tim bạn thổn thức. Bởi vì, bạn không bao giờ cô đơn."


http://3.bp.blogspot.com/_FqO4XgH7VwA/Sf-uXdGQrGI/AAAAAAAAAIQ/9_VNV0AfFis/s400/2007-01.jpg

KIMI NI SHIKA KIKOENAI

Thông tin chung:
Tên khác: きみにしか聞こえない, Calling You
Nguyên tác kịch bản: Otsuichi
Họa sĩ: Tsuzuki Setsuri, Kiyohara Hiro
Thể loại: shoujo, bi kịch, huyền bí
Số tập: 1 (đã kết thúc)
Năm: 2003, 2007
Nhà xuất bản: Kadokawa Shoten


Có thể bạn sẽ cảm thấy ngạc nhiên bởi câu chuyện ngắn ngủi, chỉ vỏn vẹn trong một tập truyện này lại có đến hai năm phát hành hoàn toàn khác nhau. Không phải là được phát hành lại, Kimi ni Shika Kikoenai thực ra là câu chuyện đầy cảm động của một tiểu thuyết gia đã quá nổi tiếng: Otsuichi, hay cũng chính là cha đẻ của Goth.

Nổi tiếng với những loạt truyện ngắn về thể loại kinh dị, ít ai có thể ngờ được sau Goth, Otsuichi lại có thể mang đến một câu chuyện tình cảm nhẹ nhàng Kimi ni Shika Kikoenai. Nhưng dẫu có ngọt ngào đến mấy, đằng sau cơn gió nhẹ mùi biển khơi làm tung bay mái tóc hay những nụ cười vì một phép nhiệm màu vẫn là chút bóng tối thoảng qua của những mảnh đời cô đơn và nghiệt ngã. Otsuichi chưa bao giờ để cho câu chuyện của mình thiếu đi một niềm day dứt.

http://1.bp.blogspot.com/_FqO4XgH7VwA/Sf-u2PYTTRI/AAAAAAAAAIg/3v6y6EC-EMM/s400/2007-04.jpg

Tại quốc gia mà công nghệ số hóa đã trở thành tất yếu của cuộc sống và điện thoại di động là không thể thiếu được như Nhật Bản, có một cô gái tên là Aihara Ryou. Cô đã là học sinh cao trung, nhưng đến giờ vẫn giữ lại trên cổ tay chiếc đồng hồ xưa cũ để theo dõi giờ giấc thay vì cầm một chiếc di động. Với cô bé, có di động hay không cũng vậy mà thôi, vì đâu có ai muốn lắng nghe Ryou nói?

Nhưng ở đời có ai sống mà chưa từng ghen tị với người khác? Ryou cũng vậy mà thôi! Và cô gái nhút nhát này đặt trong tưởng tượng của mình hình hài một chiếc điện thoại màu trắng dễ thương, còn điểm cho nó cả tiếng nhạc chuông đầy thú vị nữa.

Thế rồi một ngày kia, có tiếng chuông điện thoại vang lên đúng như những gì cô bé tưởng tượng. Giữa một lớp học thầy giáo vẫn đang mải miết giảng bài và học sinh cắm đầu vào ghi chép hay rù rì chuyện riêng, không một ai nhận ra âm thanh khác thường ấy… trừ Ryou.

http://4.bp.blogspot.com/_FqO4XgH7VwA/Sf-u2azhpjI/AAAAAAAAAI4/P_pLcdo-u2Q/s400/2007-09.jpg

Lần theo tiếng gọi, cô bé bần thần nhấc máy chính trong suy nghĩ của mình. Thế mà kì lạ chưa, ở đầu dây bên kia cất lên giọng nói của một người con trai… là Nozaki Shinya.

http://3.bp.blogspot.com/_FqO4XgH7VwA/Sf-u2De9kdI/AAAAAAAAAIo/PNUOcLvJ-Qs/s400/2007-07.jpg

Sợi dây liên kết vô hình giữa họ mở rộng dần như thế, đem đến cho cả hai con người xa rời với thế giới thực tại những nụ cười mới lạ, cả những tình cảm vang vọng qua bầu trời. Gạt bỏ mặc cảm và sợ hãi, Ryou để cho Shinya có được cơ hội gặp gỡ. Và buổi hẹn đầu tiên của họ bên trạm dừng xe buýt, đấy cũng là lúc câu chuyện kết thúc!

http://1.bp.blogspot.com/_FqO4XgH7VwA/Sf-vw65wfHI/AAAAAAAAAJA/xhYx_ac3M7E/s400/2003-01.jpg

Năm 2003, lần đầu tiên tác phẩm này của Otsuichi được phát hành dưới dạng truyện tranh. Khi ấy, họa sĩ thể hiện câu chuyện là Tsuzuki Setsuri. Kimi ni Shika Kikoenai năm 2003 là một tuyển tập gồm hai one-shot: Calling You và Kiz/Kids theo chính nguyên tác truyện chữ của Otsuichi.

Với hơn 60 trang truyện dành cho Kimi ni Shika Kikoenai, cùng với một nét vẽ có phần hồn nhiên của nữ mangaka Tsuzuki Setsuri, tác phẩm năm 2003 chỉ giống như một sản phẩm minh họa bằng tranh cho câu chuyện cần nhiều hơn dấu lặng trong cách thể hiện. Hơn thế nữa, Tsuzuki Setsuri đã thiếu tinh ý khi để lộ quá nhiều những bất ngờ của tác phẩm về người con gái 28 tuổi bí ẩn, cũng là một người bạn tâm linh của cô bé Aihara Ryou.

http://2.bp.blogspot.com/_FqO4XgH7VwA/Sf-u2e2rCsI/AAAAAAAAAIw/eR1YnK14SE8/s400/2007-10.jpg

Bốn năm sau đó, đến lượt Kiyohara Hiro bắt tay vào vẽ lại câu chuyện này của Otsuichi. Kimi ni Shika Kikoenai truyện tranh lúc này trở nên xuất sắc chẳng hề kém câu chuyện kịch bản. Không chỉ bởi nét vẽ cứng cáp và khoáng đạt hơn, Kiyohara Hiro dường như còn có kết nối chặt chẽ hơn với Otsuichi khi cả ba tác phẩm của cô cho đến thời điểm đó đều được chuyển thể từ truyện ngắn của văn sĩ này. Kimi ni Shika Kikoenai năm 2007 bởi vậy xuất sắc hơn hẳn. Quan trọng hơn là những dụng ý nghệ thuật của nguyên tác đã được duy trì.

Một tập truyện của Kimi ni Shika Kikoenai có thể đọc qua thật nhanh, nhưng vị ngọt đắng nhè nhẹ của của nó thì vẫn cứ phảng phất mãi đâu đây. Đọng lại trong tâm trí người xem là hình ảnh những nụ cười, những giọt nước mắt, cả sắc gió và tiếng gọi vang vọng mãi tận trời xanh.

http://2.bp.blogspot.com/_FqO4XgH7VwA/Sf-u1549rnI/AAAAAAAAAIY/SFY-I7IdAjc/s400/2007-02.jpg

http://3.bp.blogspot.com/_FqO4XgH7VwA/Sf-yP3FWSCI/AAAAAAAAAJI/ep7_b-tpiHc/s400/2007-11.jpg http://4.bp.blogspot.com/_FqO4XgH7VwA/Sf-yP8iLLrI/AAAAAAAAAJQ/KSgcyq9bhaE/s400/2007-12.jpg

Tôi đã không áp đặt tình cảm của mình lên bài viết này, để giữ nó mơ hồ như chính hạnh phúc mỏng manh của tác phẩm. Món quà tôi đem đến cho bạn là một viên kẹo đủ vị cuộc sống. Nếm nó như thế nào, đó là cách của bạn. Tôi chỉ giống như bầu trời kia, thổi cho bạn cơ hội gặp gỡ một phép màu nhè nhẹ nỗi đau.


Copyright to Renix @ Ichinews.vn


Bonus link download cho "Kimi ni Shika Kikoenai":
Tsuzuki Setsuri (2003): Mangatraders (bạn cần đăng ký để download tại đây, tôi tôn trọng không share truyện 100% của Mangatraders ngoài trang của họ ^^)
Kiyohara Hiro (2007): RAW (credit to [UR]dan at #lurk@irc.irchighway.net), English Scans chap 1 (credit to Ivyscan)

[review] Cartoon: Nu, Pogodi! - Hãy đợi đấy!

Thứ Sáu, 1 tháng 5, 2009

"Hãy đợi đấy" là một bộ phim hoạt hình đã gắn bó với tuổi thơ của cả một thế hệ 8x và những người đi trước. Tuy đã lâu lắm rồi bộ phim này không còn được công chiếu, tôi vẫn tin chắc rằng đã có rất nhiều người ồ lên khi nhìn thấy tựa đề của bài viết này.

http://3.bp.blogspot.com/_FqO4XgH7VwA/Sfnp6P2PQkI/AAAAAAAAAGk/LY6QAkB5SMA/s400/Nu,+Pogodi+1.jpg


Thông tin chung:

Tên gốc: Ну, погоди! (Nu, Pogodi!)
Sáng lập: Feliks Kamov, Arkadi Khajt, Aleksandr Kulyandsky, Vyacheslav Kotyonochkin
Đạo diễn: Vladimir Tarasov, Alexey Kotyonochkin
Quốc gia: Liên Xô, Nga
Số tập: 26+
Thời lượng: 10 phút / tập
Phát hành: từ 1 tháng Một 1969 tới nay

Mượn hình tượng Sói và Thỏ đã quá nổi tiếng trong cổ tích, các nhà làm phim Liên Xô cũ đã xây dựng nên câu chuyện trong "Nu, Pogodi!" hay còn được biết đến nhiều hơn ở Việt Nam với cái tên "Hãy đợi đấy". Bắt đầu từ năm 1969 cho đến năm 1993, phần đầu tiên của bộ phim này kéo dài 18 tập đã trở thành bộ phim hoạt hình nổi bật nhất trong hệ thống các quốc gia theo chế độ Xã hội Chủ nghĩa thời bấy giờ. Bộ phim do hãng phim Soyuzmult sản xuất và đạo diễn Vyacheslav Mikhailovich Kotyonochkin đảm nhiệm.

Bẵng đi 12 năm sau đó, đến tận năm 2005, hãng Kristmas Filmz của Nga mới tiếp tục trở lại với loạt phim ăn khách này, bắt đầu với các tập 19 và 20 do Aleksei Vyacheslavovich Kotyonochkin đạo diễn. Không ai khác Aleksei chính là người con trai kế nghiệp cha mình, tiếp tục đưa câu chuyện Sói và Thỏ đến với công chúng.

http://4.bp.blogspot.com/_FqO4XgH7VwA/SfnrKIR0ThI/AAAAAAAAAG8/jj7_wTf6xDU/s400/Nu,+Pogodi+12.jpg

Mặc dù là bộ phim hoạt hình có từ thời Xô Viết, thời kỳ của những tư tưởng tiến bộ và cộng sản, "Hãy đợi đấy" lại khai thác một hướng đi vô cùng khác lạ khi nhân vật trung tâm của tác phẩm là một nhân vật phản diện và hoàn toàn không có chỗ đáng để đồng cảm. Chỉ ở điểm này thôi, bộ phim đã khẳng định sự thành công vượt trội của mình bởi rất hiếm có những tác phẩm tìm được chỗ đứng khi khai thác hình tượng một kẻ xấu. Ít nhất với bản thân người viết bài này, "Hãy đợi đấy" là bộ phim hoạt hình xuất sắc nhất trong thể loại khó nhằn này.

Nhân vật Thỏ đại diện cho mặt tích cực. Tuy nhiên, nhân vật này xuất hiện trong phim chủ yếu với tư cách là nguyên nhân đẩy Sói, trung tâm thực sự của bộ phim, vào những hành động mang đến tiếng cười cho khán giả, ẩn chứa sau đấy là ý nghĩa giáo dục cực kỳ thâm sâu của những nhà cách mạng Xô Viết.

http://4.bp.blogspot.com/_FqO4XgH7VwA/SfnqeRdPHgI/AAAAAAAAAGs/CLkZNJzBqjw/s400/Nu,+Pogodi+2.jpg

Nằm trong tuyến nhân vật chính là thế, nhưng thực chất Thỏ cũng chỉ như là một bức bình phong cho Sói độc diễn. Ngoài việc xuất hiện với thời lượng ít, những hành động của nhân vật này chỉ đơn giản là phản ứng trước những mưu đồ thâm độc của Sói. Trong những tập đầu của bộ phim tất cả công việc của Thỏ chỉ đơn giản là tìm cách chạy hoặc lẩn trốn Sói, đôi khi theo những cách rất tài tình. Phải đến những phần sau này, Thỏ mới đóng góp chút điểm tích cực để mang đến cái nhìn thêm phần đẹp đẽ hơn cho phe chính nghĩa: Cũng có lúc, Thỏ ra tay cứu giúp Sói trong khi hoạn nạn. Tuy vậy, nhân vật này vẫn không dành được nhiều tình cảm từ phía công chúng, nếu như không muốn nói rằng chẳng để lại một chút ấn tượng sâu đậm nào.

http://4.bp.blogspot.com/_FqO4XgH7VwA/SfnrnP1YFLI/AAAAAAAAAHM/nMDIuhk6YrU/s400/Nu,+Pogodi+7.jpg

Ngược lại, Sói lại là kẻ đủ sức mang đến cho bất cứ người xem nào dù là khó tính nhất tràng cười cực kỳ thoải mái.

Sói được xây dựa trên hình tượng một kẻ côn đồ, hắn dễ dàng bị kích động bởi những sự việc rất chi là nhỏ nhặt, để rồi từ đó trở thành một kẻ hành động độc ác và vi phạm pháp luật. Có lẽ phải nói rằng, bắt nạt kẻ yếu đuối hơn và phá hoại của công đã trở thành sở thích của Sói.

http://4.bp.blogspot.com/_FqO4XgH7VwA/Sfnqxi1adTI/AAAAAAAAAG0/ZNjFV0y3HgU/s400/Nu,+Pogodi+9.jpg

Dấu ấn nổi bật và rất dễ nhận diện khác nữa của Sói đấy là mẩu thuốc lá… hút ngược. Điều này thể hiện một sáng tạo mang đầy dụng ý về cá tính cực kỳ mâu thuẫn của hắn. Xét trên một phương diện khác, những "chiến dịch" hoành tráng mà Sói vạch ra nhằm túm cho bằng được Thỏ lại mở ra cho người xem thấy được những khả năng phi thường của hắn. Sói có khả năng trượt băng nghệ thuật, cả vũ ba-lê hay nhảy waltz hắn cũng biết. Với một kẻ du côn tầm thường mà nói, hắn không thể nào có điều kiện để nắm bắt được thứ nghệ thuật xa xỉ của tầng lớp thượng lưu, nét lịch sự và tao nhã này của các quý ông. Trong những tập khác, Sói lại mang đến một cá tính của những chàng trai phóng khoáng khi cưỡi xe phân khối lớn và chơi đàn ghi-ta đầy cảm hứng. Kiến thức âm nhạc của Sói còn thể hiện trong cả những ca khúc mà hắn huýt sáo nữa…

Những mâu thuẫn nội tại trong nhân vật Sói biến hắn thành một kẻ phức tạp. Theo đó, tâm trạng và phỏng đoán của người xem về những hành động hắn sẽ làm để bắt cho kỳ được Thỏ cũng phải thiên biến vạn hóa theo. Điều này mang lại cho hắn sự yêu thích đặc biệt từ công chúng. Và sự thực này đã được khẳng định bằng số lượng người yêu thích khổng lồ dành cho "Hãy đợi đấy".

http://2.bp.blogspot.com/_FqO4XgH7VwA/Sfnr1hQogsI/AAAAAAAAAHU/igMXIZqsYDU/s400/Nu,+Pogodi+4.jpg

Là bộ phim hoạt hình dành cho thiếu nhi, lại còn là sản phẩm của một đại diện nổi bật trong hệ thống Xã hội Chủ nghĩa, nhưng cái cách giáo dục của các nhà làm phim Liên Xô trong "Hãy đợi đấy" thể hiện cực kỳ sáng tạo và thâm thúy. Bài học đó được ẩn chứa chính qua tiếng cười châm biếm và đả kích dành cho Sói, không phải gửi đến chỉ cho trẻ em mà còn dành cho cả người lớn. Bởi thế, bộ phim này đã trở thành kinh điển và để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng khán giả Việt Nam không thua kém gì những truyện tranh Đô-rê-mon hay hoạt hình Thủy Thủ Mặt Trăng trong những năm 1990.

Muốn kể lại câu chuyện mỗi tập phim "Hãy đợi đấy" quả là một khó khăn, bởi vì tiếng cười đó chỉ dành cho những ai ngồi trước màn hình và theo dõi nó. Bởi vậy, tôi sẽ không bật mí bất cứ một câu chuyện nội dung nào trong 26 tập phim có thể tìm thấy được.

Thay vào đó, tôi dành link này cho bạn, để cho một 8x tìm lại với tuổi thơ, và cho một 9x tò mò về quá khứ của anh chị và cha mẹ. Click vào để xem phim trực tuyến nhé!


Copyright to Renix @ Ichinews.vn

[review] Manga: Saikano ~Love Story, Killed~

Tất cả những gì chúng ta sẽ được đọc, là một sự vô nghĩa.

http://1.bp.blogspot.com/_FqO4XgH7VwA/SfnkB7t-D8I/AAAAAAAAAF8/DrFW2b0s1MQ/s400/SaiKano-LSK-1.jpg

Love Story, Killed ~Saikano Side Story~

Thông tin chung:
Tác giả: Shin Takahashi
Thể loại: Chiến tranh, sex, lãng mạn, tâm lý, bi kịch
Rating: 17+
Số trang: 36
Năm phát hành: 2002
Nhà xuất bản: Shogakukan
Bản dịch tiếng Anh: SnoopyCool & Jinmen Juushin



Love Story, Killed không phải là tác phẩm riêng biệt. Nó chỉ đơn giản là một chuyện bên lề, có thể coi là một thứ phụ vặt vãnh bên cạnh cả một thiên truyện đầy rẫy những ám ảnh: Saikano. Và như cái từ được lặp lại trong suốt 36 trang của oneshot này, đó là "sự vô nghĩa". Love Story, Killed là một bản tấu trạng hoàn hảo cho sự thật tàn nhẫn mà khi đọc hết bài viết này, và đương nhiên cả tác phẩm nữa, bạn sẽ nhận ra nó - một cách sâu sắc!

Tôi sẽ phải cảnh báo bạn một điều rằng, độ tuổi 17+ của rating bên trên chỉ dành cho những bạn trẻ đã trải nghiệm cuộc sống. Còn nếu như bạn hưởng thụ một cuộc đời nhung lụa hay bình lặng như dòng chảy nơi cửa sông, thì xin đừng cố thử đến với câu chuyện này. Và nếu như bạn là một người mang những dấu hiệu của bệnh trầm cảm, cũng xin đừng đọc Love Story, Killed.

Không phải là để câu khách, Love Story, Killed thực sự là một gánh nặng tâm lý mà một người non nớt không thể nào chống đỡ nổi. Đó cũng chính là nguyên nhân tôi không che giấu mà coi những yếu tố nội dung như "chiến tranh" hay "sex" là một phần của thể loại. Và ngay như bản thân tôi, khi thực hiện bài viết này, cũng chỉ dám khẳng định rằng mình mới cảm được một phần nào đó "sự vô nghĩa" đến tột đỉnh kia.

http://1.bp.blogspot.com/_FqO4XgH7VwA/Sfnk08EC6wI/AAAAAAAAAGE/iMFV9r-tB44/s400/SaiKano-LSK-2..jpg

Love Story, Killed để lại trong tôi ấn tượng đầu tiên là về một cách mở đầu rất lạ. Đó là một lời dẫn truyện… không, có lẽ phải nói rằng đó là lời tự thuật của kẻ cầm trò mà khi đi đến một nửa câu chuyện, bạn vẫn chưa thể nào nhận ra chân tướng của hắn. Nếu có cơ may, khi hắn dần dần bóc bỏ lớp vỏ ám muội xung quanh, bạn sẽ ngờ ngợ nhận ra hình hài của hắn. Nhưng… dù có thông minh cách mấy thì khi mọi sự sáng tỏ, hắn vẫn cứ làm cho bạn phải ngỡ ngàng. Hắn là một tội nhân chiến tranh hùng hồn nhất, nhưng lại cũng là kẻ mà không một tòa án nào có thể tuyên phạt được.
Hắn là ai?

Hắn là kẻ đã chứng kiến một bầy thú hoang dại trong cái lốt chiến binh trận địa, hau háu nhìn xác thịt của một cô gái lạc giữa đống đổ nát. Đống gạch vụn tơi tả đó là dấu vết điêu tàn của cái gọi là một nền văn minh.

Đó là một chốn lộ thiên, nhưng với những tay lính trận lâu ngày không được hưởng "mùi con gái" này thì có hề gì mà không cưỡng hiếp ban ngày ban mặt? Chúng thèm khát cái được gọi là "sex" như thèm không khí để thở, và chúng chìm đắm trong cực lạc đến mức mà từng đứa từng đứa một trong chúng bị bắn chết… vẫn không nhận ra.

Cô gái trẻ ấy được một tên lính cũng đầy ham muốn khác giải thoát, dường như là một con người biết suy tính hơn những kẻ đã chết vật ra kia. Anh ta có một nơi để trú ẩn, có thể gọi là an toàn. Anh ta có thừa thãi đồ ăn trong cái chốn thiếu đói này, ít ra là đủ để dùng nó làm món hàng tương đương đổi lấy cảm giác cực khoái.

Nhưng anh ta đủ thông minh để không vùi mình đắm chìm trong hoan lạc. Khôn ngoan để biết "dành lại lần sau" có lẽ chính là lí do giúp anh ta trụ vững đến tận phút giây này. Hơn thế nữa, nó cho anh ta một bộ sưu tập súng cùng những băng đạn chiến trường đầy rẫy căn phòng anh ta trú ngụ.

Cho cô gái ấy cái ăn và chốn ngủ, thậm chí dạy cả cô ấy cách cầm súng, và còn tâm sự câu chuyện cuộc đời mình một cách chân thành, anh ta thực chất không phải đang gieo rắc yêu thương trong trái tim cô gái. Đó chẳng qua là một nỗi sợ hãi chiến tranh!

http://1.bp.blogspot.com/_FqO4XgH7VwA/SfnlSYawk5I/AAAAAAAAAGM/_n-dE1MM5pU/s400/SaiKano-LSK-4.jpg

Anh ta đã từng rất cô đơn, và rồi cô gái ấy đến, chia sẻ xúc cảm cùng anh ta, rồi lại biến mất không dấu vết khi anh tỉnh dậy sau một đêm tiên giới. Tuy nhiên, tất cả những điều về cô gái ấy không phải anh ta thật sự cần!

Cái anh ta khát khao hơn tất cả là một sự giải thoát, một cuộc sống không phải lúc nào cũng chỉ có giết và bị giết. Với anh ta thì sự giải thoát đó là một niềm tin: ngày nào đó, khi băng đạn mang theo trong người từ ngày đầu bị bứt khỏi cuộc sống thực và đẩy vào vòng xoáy chiến tranh này được sử dụng hết, anh ta sẽ được trở về nhà.

Chỉ còn hai viên đạn nữa… Dù có nuối tiếc cô gái ấy đến đâu thì anh cũng sắp được giải thoát rồi. Khi đó, nỗi cô đơn sẽ tan biến!

Còn một viên đạn nữa… Anh ta run rẩy cầm lấy…

Và hắn nhận ra nỗi sợ hãi tột đỉnh trong trái tim anh ta. Bởi vì một sự thật rằng họ là những người bạn vô cùng thân thiết, hắn có thể biết tỏng tong câu chuyện của anh ta, không chỉ là cái đang hiển hiện trước mắt mà cả những cảm xúc ẩn đằng sau chiếc mũ lính xùm xụp. Có thật hay không tự do cho anh ta một khi viên đạn cuối cùng phát nổ?

Anh ta không muốn cô đơn… nhưng anh ta cuối cùng chỉ là một kẻ hèn nhát để cảm thấy hạnh phúc khi cô gái quay trở về, ôm theo cây súng và những băng đạn vương lại trên trận địa.

Cái mũ tuột xuống, và hắn thấy anh ta cười rạng ngời trong ánh sáng ngày mới phảng phất.

http://3.bp.blogspot.com/_FqO4XgH7VwA/SfnlyUqy05I/AAAAAAAAAGU/BKe3io0MVs0/s400/SaiKano-LSK-6.jpg

Rồi anh ta ngã gục!

Một tràng súng nổ của những tay lính trận mạc khác đã phát hiện ra chỗ trú ẩn của anh bởi sự trở về của cô gái. Trong khi ấy… con người vừa trở về kia bàng hoàng nhìn những giọt máu rớt trên mặt mình, tự hỏi tại sao anh ta lại bị giết?

Anh ta – bạn của hắn – đã qua đời, quanh mình nhiều hơn con số 24 băng đạn. Còn cô gái ấy, theo đuổi sự nghiệp sưu tập súng như anh ta với ước vọng giữ chân anh bên mình. Cô ta bị những tên lính chiến trường khác bắt lấy, cưỡng hiếp, rồi bị giết. Ba tên lính đã hạ thủ anh ta, rồi cũng chết vì súng đạn, bệnh tật hay tự kết liễu bản thân.

http://1.bp.blogspot.com/_FqO4XgH7VwA/SfnmYlNn4UI/AAAAAAAAAGc/utbvo5Hq70g/s400/SaiKano-LSK-9.jpg

Tại sao họ giết?
Tại sao họ bị giết?
Tại sao họ phải làm tình?
Tại sao họ chết?

Mọi thứ trong chiến tranh, ít nhất là trong tác phẩm này, đều chẳng có một chút giá trị nào cả. Tình bạn là không thật, tình yêu cũng vậy, và tự do trong đam mê của người bạn hắn nữa.

Tất cả. Vô nghĩa.

Và hắn ta, kẻ chứng kiến, kể lại câu chuyện vô nghĩa ấy cũng đã kết thúc cuộc đời của mình. Hắn có quyền được ra trận, nhưng cuộc đời hắn cuối cùng lại kết thúc bên vũng máu của người bạn thân, mãi mãi không được thực hiện sứ mạng của hắn khi chào đời.
Hắn chấp nhận sự đồng hành đến vĩnh cửu đó, bởi vì hắn là… viên đạn NATO 308 cuối cùng!


Điều đó có nghĩa hi vọng vẫn chưa kết thúc, phải không?

Copyright to Akira Toshiki @ Ichinews.vn

Bonus link download cho "Saikano ~Love Story, Killed": Mediafire

[review] Manga: Aoi Kiseki - Cánh bướm xanh diệu kỳ

Aoi Kiseki

http://1.bp.blogspot.com/_FqO4XgH7VwA/SfndGhGLnOI/AAAAAAAAAFM/uvQo57BH84I/s400/AoiKiseki_19.jpg
Thông tin chung:
Tên khác: 苍之奇迹, 蒼いキセキ, Blue Miracle
Thể loại: tình cảm, học đường, thể thao
Tác giả: Mitsuki Miko
Năm phát hành: 2008
Số tập: 1 (đã kết thúc)
Tạp chí: Sho-Comi
Nhà xuất bản: Shogakukan
Bản dịch tiếng Anh: Nagareboshi Manga

Hiếm có câu chuyện nào như Aoi Kiseki, một câu chuyện tình yêu chỉ có hai người và thế giới của riêng họ - thế giới của đường đua xanh.

Đó là một tình yêu lạ kỳ, một tình yêu bắt đầu từ sự tò mò của cô học trò tân binh Sakura Ageha khi ngày đầu nhập học, với khao khát kiếm tìm một người bạn trai và một chuyện tình cấp ba như bao thiếu nữ khác, lại tình cờ chứng kiến một cô gái khác tỏ tình với chàng trai lập dị của đội tuyển bơi lội. Wakatsuki Ran ngay tức thì trả lời rằng tất cả niềm đam mê của anh chỉ là bơi lội, và anh không muốn phải bận lòng về bất cứ điều gì ngoài nó!

http://3.bp.blogspot.com/_FqO4XgH7VwA/SfndxpllhjI/AAAAAAAAAFU/hMrYn3IyHSA/s400/AoiKiseki_07.jpg

Lần thứ hai gặp mặt, Ran bước đi hờ hững qua mặt Ageha, người ngợm ướt sũng một cách khó hiểu. Cô bé gọi với lại cái kẻ nãy giờ chẳng thèm để ý bộ dạng chuột lột của mình. Anh chàng thờ ơ trả lời rằng bởi vì anh gặp một dòng sông trên con đường đến trường, và anh muốn bơi… Thế rồi "chú mèo" ấy rũ lông văng nước tung tóe, chẳng hề bận tâm Ageha đứng ngay bên cạnh! Cô bé không nhịn được cười vì hành động kỳ quái ấy, nhưng vẫn rút khăn tay ra lau mặt cho con người lạ lùng kia mà hóa ra lại là chàng trai vàng của đường đua xanh.

Và Ageha, một tay mơ về bơi lội đã bị "con người kỳ tích" là Ran ấy cuốn hút đến với mặt nước, thôi thúc cô bé tìm hiểu về cái người cứ hờ hững với tất cả ngoại trừ bơi lội kia. Kỳ lạ là, Ran chưa bao giờ chịu luyện tập trước cả chục người của câu lạc bộ mỗi giờ sinh hoạt. Thế nhưng, khi hồ bơi không còn một bóng người, Ageha một lần để quên đồ chợt bất ngờ chứng kiến anh hết mình luyện tập như thế nào, chỉ một mình trong cái không gian tĩnh lặng ấy, như chính sự cô đơn trong sâu thẳm lòng anh.

Trái tim Ageha đập mạnh mẽ, bởi vì cô ấy biết mình đã yêu chàng trai ấy mất rồi! Nhưng có lẽ, những lời đầu môi lúc là "yêu" lúc thì là "ghét" của cô bé trước mặt Ran thay đổi đến chóng mặt, chẳng có nghĩa lí gì cả. Tình yêu mà Ageha dành cho anh, cô thể hiện bằng khát khao tiếp tục theo đuổi giấc mơ trên đường bơi lội, đuổi kịp trình độ của Ran. Đó… có lẽ là cách duy nhất Ageha có thể bày tỏ được trái tim mình khi tai nạn bất ngờ kia cướp đi của cô khả năng ngôn ngữ.

Còn với Wakatsuki Ran, chàng trai ấy chưa một lần để mắt đến con gái, bởi vì "người" anh dành trọn tình yêu là đường đua xanh. Thế mà một ngày kia, cô gái kỳ lạ mang cái tên loài bướm (Ageha) xuất hiện đột ngột trước mắt anh, đề nghị anh chỉ bảo thêm cho cô bé về bơi lội. Và khi anh từ chối, cô bé ấy không hề nản chí; ngược lại, Ageha còn dõng dạc tuyên bố sẽ đuổi theo cái danh vọng "người kỳ tích" kia cùng anh!

http://1.bp.blogspot.com/_FqO4XgH7VwA/SfnfBr_HskI/AAAAAAAAAFk/kbhLxk87BYM/s400/AoiKiseki_13.jpg

Làm sao anh có thể không xao động cho được khi đột nhiên xuất hiện trước mặt anh một chú bướm diệu kỳ bay trên bầu trời, cũng giống như sải cánh bơi bướm trong làn nước xanh dịu mát cứ thu hút anh? Cái khuôn mặt bối rối vì chẳng biết phải nói gì trước mặt anh của Ageha, rồi những hành động ngốc nghếch của cô bé khi tìm cách mở lời… sao mà đáng yêu đến thế?

http://4.bp.blogspot.com/_FqO4XgH7VwA/Sfnf6l361cI/AAAAAAAAAF0/_BVkkAPLCQk/s400/AoiKiseki_16.jpg

Nhưng có lẽ… Ageha đẹp nhất trong mắt anh là lúc cô bé ấy cười rạng ngời trong nắng mai, bên cạnh một cánh bướm đẹp đẽ bên ban công bệnh viện! Không thể cất nên lời, nhưng nụ cười ấy là một lời khẳng định rằng "Em không sao đâu." mà Ageha gửi đến anh, để trái tim anh chợt bình lại những nỗi lo toan, để rồi rộn một tình cảm lạ kỳ… Một nụ hôn dành cho chú bướm tình cờ bay ngang qua khi ấy là lời hứa anh dành cho Ageha nếu một lần nữa cô nói yêu anh. Khi ấy, anh không hề hay biết tai nạn kia đã lấy đi của Ageha những gì…

Liệu Ageha có theo đuổi được trái tim của mình, không chỉ dành cho Ran mà còn cả cho bơi lội? Và liệu Ran có cơ hội để thực hiện lời hứa của mình cho Ageha ngày nào? Tình yêu, sự đồng cảm và lo

Tôi không định cho bạn biết kết thúc của câu chuyện diệu kỳ này - tuy vậy, bạn vẫn có thể đoán ra phải không nào? Nhưng nếu chỉ vì thế mà bỏ qua Aoi Kiseki thì sẽ là một sai lầm. Bởi vì những gì tôi viết ra đây không thể là trọn vẹn xúc cảm đầy bất ngờ mà Aoi Kiseki có thể đem đến cho người trải nghiệm nó một cách trực tiếp. Điều đó, cũng như chính ý nghĩa thẳm sâu của tác phẩm mà thôi:

"Tình yêu, đôi khi không cần bất cứ lời nói chi cả, nó vẫn là cả một màu xanh diệu kỳ".

Copyright to Renix @ Ichinews.vn

[review] Drama: Tatta Hitotsu no Koi - Mãi mãi một tình yêu

Tatta Hitotsu no Koi – Mãi mãi một tình yêu

Tên khác:
たったひとつの恋 / Just One Love / Love of my Life
Dạng phim: Renzoku
Thể loại: tình cảm
Số tập: 10
Rating trung bình: 11.61
Đài phát sóng: NTV
Thời gian công chiếu:
21:00 thứ Bảy, từ 14-11-2006 đến 16-12-2006
Ca khúc chủ đề:
Bokura no Machi de do KAT-TUN trình bày
Các diễn viên chính:
Kamenashi Kazuya
trong vai Kanzaki Hiroto
Ayase Haruka trong vai Tsukioka Nao
Tanaka Koki trong vai Kusano Ko
Hiraoka Yuta trong vai Ozawa Ayuta
Toda Erika trong vai Motomiya Yuko


Bạn đã bao giờ nghe…

một câu chuyện cổ tích thời hiện đại về một chàng lọ lem và một nàng công chúa?

Có lẽ… motif kịch bản này chẳng còn gì xa lạ với tất cả chúng ta khi mà đây vốn là những hướng đi đặc trưng của một bộ phim tình cảm Hàn Quốc ướt át. Thế nhưng, như nhiều người vẫn thường công nhận, dầu rằng motif có giống nhau đến đâu, một bộ phim Nhật Bản vẫn để lại trong lòng người xem một dấu ấn nào đó… sâu sắc hơn, thấm thía tâm khảm người xem hơn dù những thắt nút kịch bản không hề đem lại cảm giác gay gắt như phim Hàn. Có lẽ đó là bởi vì diễn xuất tuyệt vời của những diễn viên mà ở đây với Tatta Hitotsu no Koi, chỉ cần hai cái tên Kamenashi Kazuya và Ayase Haruka cũng đã đủ để đem lại vô vàn nước mắt cho khán giả.

Câu chuyện tình yêu giữa một chàng trai trẻ mới 20 tuổi đầu nhưng đã phải đảm đương nhiệm vụ không phải là trụ cột gia đình mà là cuộc sống của cả công xưởng sửa chữa tàu cùng một tiểu thư con gái tập đoàn kinh doanh vàng bạc đá quý bắt đầu từ định mệnh bất ngờ khi họ gặp mặt tại một buổi tiệc giao lưu đại học. Họ đã ấn tượng về nhau bằng những lời dối trá, nhưng rồi tình yêu sớm phơi bày mọi sự thật. Cái tình yêu đầu ngọt ngào của một chàng trai hết lòng vì người khác, và một cô gái chính trực nhưng chân thành ấy cứ mộc mạc đến lạ kì! Chỉ một cái nắm tay khẽ khàng, hay một nụ hôn nhẹ trước bầu trời đầy sao, hay một cái ôm trọn vẹn của hai nhân vật chính bên mạn thuyền cũng đủ làm cho người xem cảm thấy ấm lòng.

Một tình yêu là mãi mãi? Tôi không tin vào điều đó! Thế nhưng Tatta Hitotsu no Koi lại cứ khiến tôi phải bất ngờ đến choáng ngợp. Có những lúc… tôi tưởng rằng Hiroto đã buông xuôi, khi anh đối mặt với sự thật rằng chính anh là nguyên nhân đem đến những tổn thương cho Nao. Vậy mà lạ làm sao trong trái tim chàng trai trẻ mới chỉ 20 tuổi đầu ấy vẫn ngập tràn một hình bóng, một niềm khát khao vươn tới hạnh phúc cho cả đôi lứa? Đến tận phút giây ấy, tôi mới ngỡ ngàng nhận ra rằng một tình yêu thật sự không đơn thuần chỉ là sự hi sinh. Cái gọi là vĩnh cửu, là khi con người ta vượt lên trên tất cả để giành lấy hạnh phúc cho người thương yêu và cho cả chính bản thân mình.

Bốn năm sau tình yêu đầu của tuổi 20 đã ghim dấu ấn khắc khoải trong lòng chàng trai ấy, anh mới có cơ hội gặp lại Nao. Khi ấy, phải khó khăn lắm anh mới vượt qua được những rào cản từng bấy năm qua làm anh chùn bước mạnh mẽ. Nhưng đó có lẽ là một kết thúc hoàn hảo cho Tatta Hitotsu no Koi, là xứng đáng cho những hi sinh của họ dành cho nhau dẫu rằng nó khiến trai tim tôi có đôi phần hụt hẫng… Không! Những nỗi đau đã đến lúc phải kết thúc!


Và bạn đã bao giờ nghe…

trong khúc nhạc trữ tình của tình yêu đôi lứa, phảng phất một điệu sáo xa những trái tim khác?

Trong vạn cả bầu trời, tình yêu thương mà cha mẹ gửi gắm nơi con cái là thứ tình cảm vĩ đại bao trùm lên tất cả. Tôi biết rằng một người cha thương cô con gái út là báu vật của cả gia đình sẽ không đồng ý đâu cho Nao giao thiệp với một chàng trai có quá nhiều mối quan hệ phức tạp như Hiroto. Thế mà… cái cách ông phản đối lúc đầu sao mà nhẹ nhàng đến thế? Dường như ông ấy đã cố tìm cách chia rẽ họ bộc trực nhất, muốn họ chủ động chia tay thay vì để ông can thiệp. Hẳn người cha ấy phải yêu thương con mình lắm, bởi vì cách đó, hơn hết thảy sẽ tránh được tổn thương sâu sắc cho tất cả mọi người. Và dầu rằng sau này, những hành động cấm đoán của ông có đôi phần gay gắt, thì tôi vẫn không thể ác cảm được với người cha ấy, bởi vì tận sâu trong tim ông là một bảo vật quý giá mà ông dành cả đời bảo vệ.

Tôi kính trọng ba của Nao, nhưng tôi còn sợ hãi mẹ của cô ấy nhiều hơn thế. Bà yêu thương con hết mực, thương con đến mức ngay cả khi con gái mình bỏ đi, bà vẫn chỉ gọi điện hỏi thăm ngọt ngào sức khỏe của con yêu, và rằng mẹ sẽ không đi đâu cả, sẽ đợi ngày con tự trở về bên gia đình… Không thẳng thắn như ba của Nao, cái mà bà Tsukioka đang chở che còn lớn hơn tất cả, đó là gia đình. Đã từng ủng hộ tình yêu của Nao là thế, nhưng khi bà đã quyết định mọi thứ phải dừng lại ở đây, những lời bà thốt lên còn hơn dao cắt vào trái tim cô gái Nao trong sáng. Tôi biết Nao đau lắm, nhưng là tôi tôi cũng không tài nào ghét bỏ được một trái tim người mẹ bao la như thế! Tôi kinh sợ bà Tsukioka, tôn sùng bà, bởi vì dường như đến cuối cùng, bà ấy vẫn luôn biết được tất cả. Cái kết có hậu cho một tình yêu giữa Hiroto và Nao, ắt hẳn có những toan tính trước của bà Tsukioka, vì không ai khác chính bà đã giúp họ trưởng thành.

Tôi còn thích trong cả Tatta Hitotsu no Koi một Ayuta hết lòng vì bạn bè nữa. Và tôi còn thích cả một Ko ngốc ngếch mà chân thành, đến phút cuối đã lên xe hoa cùng với một người phụ nữ khác, có lẽ đồng giai cấp với anh hơn là Yuko. Trong cái thế giới tưởng như chỉ có trên phim ảnh đó, hiện thực vẫn ẩn hiện kín đáo không ngờ.

Tôi ghét cái cảm giác bị ám ảnh bởi một điều gì đó, nhưng thực sự là, "Tatta Hitotsu no Koi" đã ăn thấu vào trong trái tim sâu đậm hơn những gì tôi đã tưởng tượng. Tôi đã tưởng mình có thể quên đi và bỏ mặc dở chừng giữa các tập phim bởi vì bản vietsub tôi biết còn lâu mới kết thúc… Thế mà tôi vẫn cứ xem hết, vẫn cứ đi đến tận cùng của bộ phim ấy. Và hãy tin đi, bạn cũng sẽ yêu thích Tatta Hitotsu no Koi mà thôi. Bởi vì, một khi bạn giữ vững niềm tin, đó sẽ là một tình yêu vĩnh cửu.

Copyright to Renix @ Ichinews.vn