.+CrosS+. World: tháng 9 2009

Wandering in the world of 3-foot Cat!

Let the epic continue…
Let the legend become never-ending…
Let the history be as it really be…
Let the people go forward…

[review] Drama: Jotei ~ Nữ hoàng của đêm tối

Thứ Tư, 30 tháng 9, 2009

~Jotei~
Nữ hoàng của đêm tối



Thông tin chung:

Kanji: 女帝 (Empress / Nữ hoàng)
Dạng phim: Renzoku
Số tập: 10
Tỉ suất khán giả: 11.6 (Kanto)
Đài truyền hình: TV Asahi
Thời gian phát sóng: từ 13/7/2007 đến 14/9/2007
Khung giờ chiếu: 21:00-21:54 tối thứ Sáu hàng tuần
Ca khúc chủ đề: Kanata do Nanamusica trình bày
Phim đã có phụ đề tiếng Việt, mặc dù không phải do JPN sub :P

*chú ý: bài cảm nhận có lộ nội dung



Host / Hostess trong tiếng Nhật để chỉ một nghề: nghề tiếp viên tại câu lạc bộ đêm. Đó là một danh từ nhạy cảm, bởi rất nhiều người coi họ chỉ đơn thuần là ả gái điếm hay gã trai bao. Tuy nhiên, thế giới đêm tối của những host hay hostess tại kinh đô giải trí Nhật Bản không đơn thuần như thế. Đằng sau vẻ bề ngoài hào nhoáng của những chai rượu đắt tiền, lấp lánh trong ánh đèn neon là cả một cuộc chiến khốc liệt. Ngôi vị nữ hoàng của đêm tối chỉ thuộc về ai vẹn toàn cả nhan sắc và phẩm cách.

Con người trong xã hội hiện tại được sinh ra đã có sẵn một địa vị cho mình. Đứa trẻ may mắn lớn lên trong một gia đình giàu có và quyền lực luôn tự cho mình cái quyền vênh váo và coi thường kẻ nghèo hèn. Những kẻ thấp kém hơn về gia thế, hoặc cả về ý chí bản thân, tốt hơn hết nên xác định vị trí của mình mà tránh sang một bên, an phận thủ thường. Còn một khi đã muốn đứng lên chống lại tên ngạo ngược, nên biết rằng con đường phải đi không chỉ có chông gai mà còn phải đối mặt với đơn độc cả một đời người.



Cô gái trẻ 18 tuổi đầu Tachibana Ayaka bị cuộc đời bỏ rơi giữa những tiếng cười nhạo của cô bạn cùng lớp sẵn gia cảnh quyền thế, giữa nỗi đau vì cái chết do lao lực của mẹ - người thân duy nhất, giữa sự thật rằng mẹ con cô bị đàn ông bỏ rơi vì đam mê quyền lực. Trong mối thâm thù lớn lao đến cực điểm, Ayaka từ bỏ giấc mơ theo học đại học để tìm đến một câu lạc bộ đêm tại Osaka. Cô đã quyết định dấn thân vào con đường trở thành "Nữ hoàng đêm tối" – người phụ nữ quyền lực có đủ sức rửa hận nghèo hèn và bắt người đàn ông tệ bạc kia phải trả giá.



Sắc đẹp và mùi vị cơ thể không phải là vũ khí đủ sắc bén để đưa quyền lực về tay một hostess. Tiếc thay, người phụ nữ được ái mộ nhất câu lạc bộ đầu tiên mà Ayaka gia nhập lại không nhận ra được điều đó. Còn tội nghiệp hơn cho cô nàng khi nụ cười khinh bỉ vẫn có thể nở trên môi khi đối thủ khủng khiếp đã để lộ móng vuốt. Trước một lời nhạo báng "quê mùa" dành cho lính mới tò te nhưng khát vọng trở thành nữ hoàng, bạn có thể nói gì để khẳng định tiềm lực của bản thân? Dõng dạc khẳng định đam mê với một đôi mắt rực lửa ý chí nói cho cùng vẫn chỉ là hiểu hiện bề ngoài. Một người phụ nữ có khả năng trở thành nữ hoàng là phải như Ayaka, cúi mình nói lời cảm ơn vì chỉ bảo của đàn chị đi trước.



Lời khuyên của người mẹ mà Ayaka luôn tự hào rằng hãy dành "lần đầu tiên" của mình cho tình yêu thực sự đã bị cô xếp lại trong một góc của tâm hồn. Bởi vì, nếu như "cơ thể" này là một trong những con mồi câu được cá lớn, thì một nữ hoàng tương lai như Ayaka phải vượt qua nó trước tiên với nỗi sợ hãi lớn nhất: ông trùm miền nam! Tuy nhiên, đàn ông không phải ai cũng là kẻ đam mê tửu sắc. Những thế lực có thể giúp Ayaka đạt được ngôi vị nữ hoàng ấy phải được đốn gục bằng một trí tuệ sắc bén và một trái tim nhân bản của con người.



Như một mama của Ayaka đã từng nói, chiến đấu hết mình để đạt được mục tiêu sẽ không đưa bất cứ ai lên được ngôi vị nữ hoàng. Địa vị của người phụ nữ quyền lực bóng đêm phải được tôn lên bởi chính những hostess đồng nghiệp, và bởi tất cả những khách hàng tìm đến thế giới này.

Vậy thì, bằng cách nào Ayaka có thể đạt được mục tiêu của mình khi hận thù ngày càng lớn mà tình yêu đầu dành cho Date Naoto – chỗ dựa tinh thần mỗi lúc cô đơn của Ayaka – lại đang biến mất theo một ý nghĩa đau đớn hơn cái chết? Con đường trở thành nữ hoàng của Ayaka vẫn còn rất dài ở phía trước.





Với diễn xuất tuyệt vời của dàn diễn viên chính: Kato Rosa (Tachibana Ayaka), Matsuda Shota (Date Naoto), Sakai Ayana (Hojo Rina)… Jotei đem đến một cái nhìn toàn diện hơn về thế giới giải trí mà nhiều người vẫn hay xem thường. Bên cạnh cuộc chiến khốc liệt của những loài hoa trong đêm tối, sự trưởng thành trong mỗi con người về quan điểm sống và tình yêu chắc chắn là bài học đáng giá mà bạn để lỡ nếu bỏ qua tác phẩm này.

Copyright to mèo 3 chân (aka. Dara)
2009-7-13

[giới thiệu/cảm nhận] Music: BLACK INFINITY - 666 Metal

Thứ Hai, 7 tháng 9, 2009

Tớ không dám tự nhận mình là một rock fan. Tớ chỉ là người không thể sống nếu thiếu âm nhạc. Và trong hằng hà sa số những thể loại nhạc xuất hiện trong lịch sử loài người, rock có lẽ hợp với tớ nhất từ giai điệu, ca từ, âm thanh của nhạc cụ tới phong cách thể hiện và quang trọng nhất là tâm trạng nữa. Thế nên, nếu ai hỏi tớ thích dòng nhạc nào nhất, tớ vẫn trả lời chẳng hề phải đắn đo: đó là rock!

Nhưng cũng chính bởi vì không phải là đứa có thể yêu thích một cái gì đến đam mê cuồng nhiệt và dồn mọi tâm trí vào đó, tớ không sẵn sàng (hay nói chính chuẩn ra là quá lười :P) để tìm hiểu về lịch sử ra đời, về các thể loại rock khác biệt và đương nhiên, nghe được bằng hết những thứ mà rất nhiều người bạn tớ vẫn đam mê dù đôi lúc cũng tò mò chết được. Thế nên là, tớ phải nói trước bài viết này đây ngập tràn suy nghĩ và cách dùng từ theo cảm tính của tớ. Vậy nên bạn nào rành về rock mà cảm thấy nực cười vì có 1 đứa kém cỏi nhưng cố show off như thể mình rành về rock thì không phải đâu nhé, tớ chỉ đang cố gắng diễn đạt được suy nghĩ của tớ thôi +_+.


Tớ ít khi nghe rock Việt, vì không khí trong rock Việt không hợp với con người tớ. Không biết diễn giải như thế nào, nhưng phần lớn các bài rock Việt mà tớ đã nghe đều không mang đến cho tớ 1 cảm giác ngỡ ngàng phút ban đầu. Mà thực sự tớ là người sống bởi ấn tượng đầu tiên. Thế nên nếu nó không thu hút tớ tại xuất phát điểm, khó lòng dẫn dắt và thôi miên được tớ.

Cơ mà hôm rồi đi the Garden, khi đang lang thang trong nhà sách của nó, cả một kệ đĩa phát hành có bản quyền xếp hiên ngang trước mặt tớ. Cái căn bệnh ôm đĩa xịn từ Nhật với cái giá đắt đỏ về đã nâng cái sự tôn trọng Berne của tớ lên 1 mức kì lạ. Tất nhiên tớ không đại gia đến mức cái gì cũng bỏ tiền ra mua, nhưng bỏ ra vài chục nghìn để mua một album chuẩn của nhạc Việt đối với tớ cũng là một việc nên làm.

Lượn lờ một hồi tớ tia được khá nhiều những album rock mà có lẽ tớ đã biết qua ít nhiều.
- Một album của Triệu Hoàng có bài Buông Xuôi.
- Một album của Unlimited có bài Mộ Gió.
- Một album nữa tớ không nhớ tên nhưng một dịp về quê được xem music video của nó trên PV, thực sự ấn tượng bởi những tương tác video trong MV đó (cái tớ đang chờ đợi để được học nè). Mặc dù phải nói thật rằng rock của họ xem ra không ăn khớp với MV và thực thì xem cả 1 cục MV na ná nhau cũng cảm thấy mệt.
...

Bìa đĩa của những album trên thực sự rất ấn tượng. Thế mà...

Cuối cùng tớ lại có một lựa chọn cực kỳ liều lĩnh khi nhặt lấy album của một ban nhạc mình không biết tí gì, đồng nghĩa với nguy cơ nó không hợp với mình rất cao vì như tớ đã nói ở bên trên về rock Việt trong cảm nhận của tớ. Và album đó là 666 Metal của Black Infinity.

Nhưng phải có lí do gì tớ mới chọn nó chứ?
Tất nhiên!



Thứ nhất phải kể đến bìa album 666 Metal là một màu đen thực sự hoàn hảo với hình một ông già có phần ghê rợn cầm chiếc đũa nhạc trưởng, phía sau có những bóng mờ màu xanh đỏ như ngọn lửa tử thần. Đặc biệt nhất là việc sử dụng màu bóng và cách nhá ánh bạc càng khiến cho bìa album này trở nên ma quái.

Mặt sau của nó cũng vậy, sử dụng chung một gam màu với hình hành như xoáy sâu vào trong, dù không định nghĩa rõ ràng đó là gì nhưng khiến cho người xem có cảm giác họ đang đứng giữa một hành lang sâu hun hút bóng tối.

Việc sử dụng một hàng ký tự la tinh với những Omega, 666 Satan... cũng khiến tớ tò mò không kém bởi tớ có một hứng thú đặc biệt với biểu tượng học từ khi còn khá nhỏ (Sau này khi đọc truyện của Dan Brown thì lại càng mê hơn nữa :P).

Tuy vậy, chỉ riêng cái bìa đĩa cùng tên nhóm nhạc đã đập ngay vào gu nghe nhạc của tớ bởi một album như thế này dễ sẽ là theo phong cách death metal mà tớ thường không thích vì sự luẩn quẩn và bế tắc mà nó hay tạo ra cho tớ mỗi lần nghe.


Thứ hai, điều thực sự khiến tớ tò mò về album này là việc nó sử dụng ngôn ngữ hoàn toàn bằng Tiếng Anh. Nếu chỉ nhìn bề ngoài mà không tính đến... con tem của Cục nghệ thuật biểu diễn thì không ai nói đây là một album của người Việt. Cơ mà nó lại được bày bán rộng rãi trong một nơi như là the Garden? Đó thực sự là một ma lực rất lớn đối với tớ bởi thật lòng tớ cảm thấy nhạc Việt khó có sức vươn ra tầm thế giới mà trong đó việc sử dụng tiếng Anh trong ca khúc là một ví dụ. Có tiếng Anh đã là hiếm hoi, huống hồ một album hoàn toàn không có ngôn ngữ mẹ đẻ. Âm nhạc sẽ ra sao? Phát âm tiếng Anh như thế nào? Tớ không thể không tìm hiểu?

Và tớ đã mua em nó về với đầy thử thách thích/ghét như thế.




Black Infinity

~666 Metal~

Intro - Return for Dying

Heaven Downfall
Lost Angels
The Secret
Paint Yourself All Black
Embracing Hearts
When Her Love on Fire
Deathbed Illusion
Celebrating Nightmare
God
Apocalyptic



Intro - Return for Dying
Black Infinity gân ấn tượng cho tớ ngay từ đoạn dạo đầu của Intro - Return for Dying. Một phong cách rock khá nặng nề, nhưng âm thanh của nhạc cụ mà 666 Metal thể hiện ngay từ đầu đã cho thấy một sự xuất sắc và phong cách âm nhạc hướng ngoại hơn tớ tưởng. Các góc cạnh của âm nhạc và tiết tấu biến đổi liên tục, năng động đến bất ngờ. Điều này là điều tớ ít thấy trong những ca khúc rock Việt mà tớ từng nghe.
Ấn tượng quan trọng nhất vẫn là kĩ thuật xuất sắc của từng thành viên trong ban nhạc. Cả guitar, cả bass, cả vocal và đặc biệt là trống khiến rơi vào cơn choáng váng. Thực sự tớ không nghĩ âm nhạc trong rock Việt có thể đa dạng và hoàn hảo đến thế chỉ trong một bài hát. Có thể là tại tớ nghe quá ít rock Việt. Nhưng tớ dám tin rằng cũng khó có một ban nhạc nào khác đầu tư khủng khiếp vào giai điệu và show off kĩ thuật âm nhạc như Black Infinity. Bên cạnh đó phần lyric và giọng ca của lead vocal cũng thật sự ấn tượng. (cơ mà tớ aprriciate phần âm thanh hơn)

Heaven Downfall
Là một ca khúc vào đầu vô cùng sôi nổi và giọng ca vang lên khá sớm trong trường giai điệu. Nhưng cũng chính vì thế điểm dừng của lời ca để cho nhạc cụ solo ở đoạn giữa khá là nhiều.
Heaven Downfall thể hiện nổi bật chất giọng của vocal chính. Mặc dù hát theo kiểu death voice, phát âm tiếng Anh trong ca khúc này thực sự rất chuẩn.
Tuy nhiên, Heaven Downfall mang đến cho tớ một ấn tượng khá quen thuộc với những death metal của nước ngoài mà tỡ đã tình cờ nghe qua nên không tạo cho tớ quá nhiều bất ngờ.

Lost Angels
Khác với Heaven Downfall, Lost Angels lại có một đoạn dạo đầu khá dài show off kĩ thuật bass và trống khá là thú vị. Tuy nhiên, nhiệt tình thật sự của ca khúc lại chỉ có được khi lời hát bắt đầu.
Tớ đặc biệt thích đoạn break music và điệp khúc dồn dập của Lost Angels. Nó tạo nên cho tớ cảm giác thực sự như đang đứng giữa ranh giới của thiên thần và ác quỷ.

The Secret

Đây là ca khúc đặc biệt mà tớ thích nhất, cũng là xuất sắc nhất album theo cảm quan của tớ.
Có một lí do đặc biệt để tớ kết luận như vậy bởi vì... đoạn dạo đầu tiên của The Secret là một tiết tấu cực kỳ đặc trưng của... cải lương ạ. Và tớ thực sự kính nể người đã viết nên ca khúc này bởi vì sự chuyển biến hợp lý không ngờ từ điệu cải lương sang khúc rock metal mạnh mẽ. Mà không phải chỉ có đoạn đầu của the Secret, trong cả ca khúc này điệu luyến láy không lẫn đi đâu được của cải lương vẫn cứ được nhá lại liên tục. The Secret là một sự kết hợp tuyệt vời của âm nhạc truyền thống Việt Nam và phong cách metal rock của nhân loại.

Paint Yourself All Black
Ngay mở đầu của ca khúc này đã gợi đến cho tớ phong cách rất cổ điển của death metal :)). Đúng không khí u ám của nó mà tớ không mê. Nhưng nói về âm nhạc của ca khúc này thì thực sự là rất xuất sắc. Tớ sẽ thích bài này hơn nếu nó chỉ đơn thuần là biểu diễn nhạc cụ. Thì vì cái khiến tớ dị ứng nhất của death metal là phong cách hát mà.

Embracing Hearts
Phong cách của Embracing Hearts gợi nhớ cho tớ đến một phong cách rock rất cổ, nổi tiếng và rất quen thuộc nhưng tớ lại không thể nhớ ra một cái tên nhóm nhạc đình đám nước ngoài nào thuộc dòng này. Nhìn chung thì những lúc tâm trạng thì rất thích kiểu trầm này.

When Her Love on Fire
Là một bản solo xuất sắc dành cho tay chơi keyboard. When Her Love on Fire gợi nhớ đến phong cách nhạc giao thưởng thính phòng có tính học thuật cao với những biến tấu khi trầm nhẹ thanh thoát khi dồn dập vội vàng.

Death Illusion
Mở đầu của Death Illusion là sự tiếp nối khúc solo piano từ bài trước rồi đột ngột chuyển sang tiết tấu nhanh mạnh cuồng nhiệt của rock. Thế nên nếu bạn không để ý tên bài, chắc chắn bạn sẽ không thể ngờ bắt đầu của Death Illusion lại là solo keyboard.
Sự thú vị đó đem đến cho Death Illusion âm hưởng của kết hợp đa chiều nhất trong toàn album. Với tiếng keyboard mang hiệu ứng electric, Death Illusion trở thành ca khúc dễ nhận diện các phân đoạn nhạc cụ nhất trong toàn album. Tuy nhiên điều đó không làm cho Death Illusion trở nên rời rạc mà ngược lại giống như được phân khúc thành những chương hồi tiếp nối không giống nhau nhưng không thể tách rời.

Celebrating Nightmare
Càng đi về cuối album thì cảm hứng thần thánh hóa đến với tớ càng nhiều qua phong cách nhạc và giọng hát. Thực tế là, tớ cũng không biết phải diễn đạt cảm xúc của mình như thế nào. Nó giống như là khi mở đầu ta thấy một chàng trai với đôi cánh khổng lồ màu đen ở sau lưng, với một nét mặt mang nhiều cảm xúc nặng nề. Nhưng đến lúc này đây, dường như anh ta đang muốn giũ bỏ tất cả và giang sải cánh ra muốn bay lên bầu trời xa có ánh sáng le lói đằng sau những tảng mây đen vần vũ.

God
God là một ca khúc với tiết tấu dồn dập mà nếu tiếp tục hành trình tưởng tượng từ Celebrating Nightmare kể trên thì đây chính là trường đoạn con người chiến đấu với thế lực tự nhiên là những đám mây đen kia để tìm đến cái đích mà anh ta hướng tới.

Apocalytic
là một kết thúc đẹp cho một album với những phím keyboard kéo dài và ngân vang. Tuy nhiên, đó không phải là một cái kết hoàn hảo mà tạo nên một hướng đi mở cho cảm xúc, giống như là điểm dừng của một tập truyện chưa có hồi kết.


Chung quy lại thì 666 Metal của
Black Infinity không phải là một album âm nhạc có thể khiến tớ nghe quên ngày tháng. Nhưng chắc chắn là nếu Black Infinity ra đĩa tiếp bạn sẽ bỏ tiền đi mua đồ xịn XD.




*Chú thích: Về hình ảnh bìa đĩa và booklet của album này tớ sẽ update trong thời gian tới khi có hôm nào đó tớ đủ chăm chỉ mò đến trường đủ sớm để phòng thư viện vẫn cho tớ xài máy scans. Update Later!

Còn về việc chia sẻ file mp3 thì tớ cho là 46k cho một album xuất sắc về âm nhạc như Black Infinity thì không có gì là quá đáng. Mọi người nên kiếm cho mình cái đĩa tem đàng hoàng của album này. Tất nhiên, nếu trong trường hợp bạn vẫn muốn nghe trước thì có thể contact trực tiếp với tớ. Chỉ share one by one thôi, không public đâu :). Ở đây tớ chỉ upload duy nhất
The Secret với mong muốn chia sẻ sự kết hợp sáng tạo của rock và cải lương thôi ^o^.