.+CrosS+. World: Đi bộ. Mắt của loài ăn tạp.

Wandering in the world of 3-foot Cat!

Let the epic continue…
Let the legend become never-ending…
Let the history be as it really be…
Let the people go forward…

Đi bộ. Mắt của loài ăn tạp.

Thứ Sáu, 4 tháng 12, 2009

Hóa ra là dạo này mèo duy trì được thói quen rèn luyện thể lực nhiều hơn là mèo nghĩ ^o^.
Bạn Siên Gà đã từng trố mắt lên khi mèo bảo rằng từ năm học thứ 2 trở đi mèo sẽ đi bộ đến trường. Mất đâu đó khoảng 20 phút đi bộ, tính ra chắc cũng tầm hơn cây số gì đó.

Mèo chọn đi bộ phải có lí do gì chứ? Đương nhiên.
Sức mèo tuy khỏe như vâm với thời tiết và các chiến binh bạch cầu thì cực kỳ quả cảm khi chống lại với virus, vi khuẩn, mèo cũng không dám coi thường mà suốt ngày để mình ngồi ỳ ra trước màn hình máy tính đâu.
Cơ mà mèo không đủ sức để ép mình dành một thời gian nhất định chạy bộ theo đúng nghĩa gọi là thể dục. Vậy nên khi có cơ hội chính đáng để vận động như là đi bộ đến trường thì chả tội gì mèo không bám víu lấy nó để vớt vát cái cơ thể có xu hướng chịu tác động của việc ngồi quá nhiều TT_TT.

Nhưng có vẻ như là mèo làm được nhiều hơn cái lịch trình tuần học 3 buổi của mình. Do cái sự nghiện trà sữa bất thình lình, mèo thường không kiềm chế được việc dong ra khỏi nhà vào lúc 9h tối, có khi là 10h lận, để phóng thẳng ra đầu đường Đội Cấn và mua một em trà sữa vị bạc hà về nhà thưởng thức. Đương nhiên, đó là lúc để mèo sử dụng phương tiện thuận lợi nhất của loài người: xe căng hải :)).

Mất tầm 30 phút cho quãng đường cả đi và về khi mua trà sữa, và gần như tối nào mèo cũng ra khỏi nhà. Tức là cũng được 30 phút thể dục thể thao mỗi ngày đấy chứ!!
Mà điều thú vị là, con đường mèo đi mua trà sữa và đường đến trường nằm ở hai hướng đối lập nhau. Thế nên bài tập cũng tăng thêm phần nặng khi mèo quyết định sẽ đi mua trà sữa sau giờ tan học buổi tối.

Kể ra thì quãng đường đi cũng là có mệt đấy, nhưng mèo vẫn rất chi là khoái chí và tung tẩy, vừa đi vừa lẩm bẩm theo những ca khúc vọng ra từ cái mp3 cà tàng, bất chấp thiên hạ đang nhìn mình như 1 con dở :)). Hơ hơ, nhưng mà khi mèo đã nhét headphone vô tai thì không cách nào không im lặng được nếu chẳng hay nó shuffle đến bài mèo thích.

Tuy nhiên, có một kinh nghiệm mà chắc chắn mèo sẽ không bao giờ dám mắc phải một lần nữa đó là: không bao giờ được phép đi bộ nếu trong dạ dày không có ít nhất đến lưng chừng, nếu như mèo không muốn một lần nữa rơi vào cái tình trạng khi trở về nhà không chỉ có tay chân run lẩy bẩy mà cả não bộ cũng tê liệt theo T_T. Đây gọi là bài học đắt giá cho "ngày đầu tiên đi học" của mèo.




Mà nhân tiện hôm rồi trong một lần tung tẩy đi mua trà sữa, tự nhiên mèo lại nhớ đến một câu chuyện khoa học từng được nói đến trong bộ j-drama My Boss My Hero. Đó là câu chuyện về mắt của loài thỏ.

Thỏ là loại động vật ăn thực vật, chúng là những con mồi mà kẻ đi săn nhắm tới. Vì thế cho nên, đôi mắt của nó được thiết kế để có thể quay được 360 độ, giúp cho nó cảnh giác được tứ phía.
Trong khi đó, những loài động vật ăn thịt như những con họ nhà mèo, nhà chó thì lại cần một hướng mắt thẳng để theo dõi mọi động tĩnh của con mồi mà bắt lấy khoảnh khắc của thời cơ săn đuổi.

Thế là tự dưng mèo lại cười. Nghĩ là, thế với những loài ăn tạp thì sao? Ví dụ như chính con người chúng ta chẳng hạn?
Rõ ràng khi có những giải thích cực kỳ khoa học trên, chúng ta đã có thể trả lời được bản chất của loài người là kẻ đi săn, hay có nghĩa là loài thiên về ăn thịt.
Liên tưởng đến cái cách loài người đối xử với chính đồng loại, đôi khi cũng thấy một sự tàn nhẫn đáng kinh ngạc ở trong đó. Vậy là... thoáng một chút buồn.

Nhưng mà câu chuyện thì cũng chỉ dừng lại ở đó mà thôi ^^. Mèo nghĩ là cũng chẳng cần phải đào bới những thứ sâu xa hơn vì bây giờ không phải là lúc để mèo được quyền thảnh thơi mà ngồi bình luận chuyện dân tình thế thái. Có quá nhiều vấn đề của bản thân mà mèo vẫn chưa tìm được cách giải quyết.

Nan giải.

2 nhận xét:

Pig nói...

vậy là vì trà sữa, mèo ta quyết tâm đi bộ ;)) trà sữa + thể dục ;))

Sien nói...

Cũng ghiền trà sữa :x :))