.+CrosS+. World: tháng 6 2009

Wandering in the world of 3-foot Cat!

Let the epic continue…
Let the legend become never-ending…
Let the history be as it really be…
Let the people go forward…

Kowarete iku Sekai [Girugämesh]

Thứ Hai, 29 tháng 6, 2009



† Kowareteiku Sekai †
† Girugämesh †



Romaji:

Shiroi kara shiroku itai to iu
Shiroi kara nani ka wo mazewareru
Chiisana utsuwa no mizu wa sukitoori
Shizuka ni potsuri to iro ga ochita

Yagate hito wa kegarete
Hito ga hito de somerarete
Tomo ni ikiru kono hoshi somete
Mizukara no kubi shimetsukeru

Kigi wa tsumetaku sobieru biru ni
Miageta jidai wa nani wo egaku?

Kegareta te de chi ni fure
Yasashisa kie hana ga kareta
Kokoro mo nai sono te de
Tsumi mo nai asu korosarete

Yagate hito wa kegarete
Hito ga hito de somerarete
Tomo ni ikiru kono hoshi somete
Kowarete iku sekai

Inochi to hikikae ni oretachi ga hoshigatta no wa bunmei de nani wo utsusu?
Shiri shiyoku migatte na arasoi de
Nagareta no wa chi janakute hoshi no namida
Chikyuu ga umarete nanjuu okunen
Toki no hiritsu dato suubyou shika ikite nai no ni
Oretachi wa torikaeshi ga tsukanakunatte shimatta
Oretachi wa sukuiyou mo nai sonzai
Dakedo tada ichi kegarenaki ai wo shitta

Owari wa chikai keredo daijoubu ai seteru kimi wo


Kanji:

白いから白くいたいと言う
白いから何かを混ぜられる
小さな器の水は透き通り
静かにポツリと色が落ちた

やがて人は汚れて
人が人で染められて
共に生きるこの星染めて
自らの首絞めつける

木々は冷たく  そびえるビルに
見上げた時代は  何を描く?

汚れた手で地に触れ
優しさ消え花が枯れた
心も無いその手で
罪も無い明日殺されて

やがて人は汚れて
人が人で染められて
共に生きるこの星染めて
壊れていく世界

命と引き替えに俺達が欲しがったのは文明で何を写す?
私利私欲身勝手な争いで
流れたのは血じゃ無くて星の涙
地球が生まれて何十億年
時の比率だと数秒しか生きてないのに
俺達は取り返しがつかなくなってしまった
俺達は救いようもない存在
だけど唯一汚れなき愛を知った

終りは近いけれど  大丈夫愛せてる君を


Translation:

Because it's white, it's said it wants to be white
Because it's white, something can be blended in
The water in a little bowl became clear
Little by little the colours faded away

Eventually humans corrupt
Humans can be discolored by other humans
This star they both live on together is discolored
They strangle themselves

How do you describe the time
when the trees coldly looked up at the building that towers above?

The earth is touched by a bloodied hand
Without kindness, flowers withered and died
And by that hand, which has no heart,
the future without sins is murdered

Eventually humans corrupt
Humans can be discolored by other humans
This star they both live on together is discolored
They strangle themselves

In this civilization what sort of life do you picture is the one we wanted?
In this selfish egotistical struggle
What was shed was not blood, but the tears of the planet
The Earth, born so billions of years ago
The proportion of time we've been in existence is just a few seconds
We have not aided in the recovery of the planet
We have not lived our lives in order to help the earth
However, we alone have known an unblemished love

The End is near by, but you who have known love will be all right


Bản dịch tiếng Việt (fully by meo3chan):

Bởi vì là màu trắng, nó thì thầm muốn mãi là màu trắng
Bởi vì là màu trắng, thứ gì có có thể vẩn đục lên

Trong nơi vũng nhỏ nước dần cạn khô
Từng chút từng chút nhạt phai sắc màu

Đến tận cùng loài người vẫn cứ hoài lầm lạc
Những con người bị đánh bạc màu bởi những con người khác
Và vì sao nơi họ cùng tồn tại cũng bị đổi màu
Con người họ bóp nghẹt chính bản thân

Người định nghĩa thế nào về thời gian
khi những tàng cây lạnh lùng ngước nhìn những tòa nhà đỉnh tháp cao trên chúng?

Bàn tay đẫm máu chạm lên trái đất
Chẳng có xót thương, hoa héo hoa tàn
Và bàn tay ấy, lạnh lùng vô cảm,
Giết chết tương lai tội lỗi không kèm

Đến tận cùng loài người vẫn cứ hoài lầm lạc
Những con người bị đánh bạc màu bởi những con người khác
Và vì sao nơi họ cùng tồn tại cũng bị đổi màu
Con người họ bóp nghẹt chính bản thân

Nền văn minh này có cuộc sống nào Người hình dung là điều chúng ta từng mong muốn?
Trong cuộc đấu tranh ích kỷ và tự mãn này
Đang ứa ra kia hóa ra không phải máu, mà là nước mắt của hành tinh
Trái Đất sinh ra hàng tỉ năm về trước
Giữa cân bằng thời gian ấy khoảnh khắc chúng ta tồn tại chỉ đáng giá vài giây
Ta vẫn chưa hành động để phục hồi hành tinh
Ta vẫn chưa sống trọn đời giúp đỡ trái đất
Nhưng, trong cô độc ta đã biết đến một tình yêu không hằn vệt nhơ

Tận Cùng đã đang trờ đến, nhưng Người biết yêu thương rồi sẽ bình yên


Download: HQ version

2009-06-26

Thứ Sáu, 26 tháng 6, 2009

Nghỉ hè 1 tuần, mèo về quê theo nghĩa vụ, mặc dù nếu thẳng thắn ra thì đúng là mèo cũng thích về nhà :P.

Kì lạ là... cứ về đến nhà là mèo lại có sở thích đọc truyện tranh, cái niềm đam mê ngày xưa cháy bỏng trong mèo. Thế là bất chấp khoảng cách 6km từ nhà đến hàng thuê truyện, ngày nào mèo cũng đi...

Hóa ra mèo kiếm ra được nhiều tác phẩm thú vị hơn mèo tưởng. Có một bộ truyện tranh là "Sát thủ số 9", nét vẽ rất quen mà mèo không tài nào nhớ ra tên tác giả. Mà truyện ko có bản quyền ở VN thì có bao giờ có thông tin cho mèo tìm dc tên gốc? Mèo thích bộ truyện này, dầu rằng cái kiểu của nó chẳng kịch tính như cái sở thích của mèo.

Mèo đọc lại cả D.Gray-man. Rốt cục thì vẫn thích cậu bé bị nguyền rủa Allen Walker. Mèo thích cậu ta bởi vì dù lý tưởng là chính nghĩa, con người cậu ta vẫn mang đầy dấu triện hắc ám. Mèo là vậy, ko bao giờ thích nhân vật chính diện mà lại thích 1 nhân vật phản diện có tâm. Nhưng mà... kết quả thì mèo nghĩ mèo sẽ ko đọc nổi truyện này đến về sau mà sẽ là... anime để biết nội dung! Đúng là D hay thật, mà vấn đề là mèo coi anime trước. Và với mèo, thường thì xem 1 anime dc dựng từ truyện tranh mà thích mê nó rồi khó lòng bảo mèo mê manga hơn dc. Mèo thích những chuyển động hơn hình ảnh tĩnh.

Đã đọc tập đầu của Kuroshitsuji. Rốt cục thì nó vẫn là truyện mang tính giải trí phần lớn ~_~. Đúng phong cách manga bây giờ. Mèo không hứng.

Đọc cả Kimi no Kakera nữa ~_~. Ngày xưa đọc bộ này = tiếng anh mấy tập đầu thì thích lắm. Mà giờ đọc lại bản tiếng Việt thì hết thích rồi. Ghét con bé Ikoro nhân vật chính khủng khiếp cả thằng em nó nữa. Lúc đầu có cảm thương nó là công chúa mà phải chịu vất vả, nhưng về sau nhìn nó tối ngày khóc lóc mèo bực. Và mình ghét luôn cả cái niềm kiêu hãnh ngu xuẩn của nó khi lúc nào cũng tỏ ra hiên ngang ta là công chúa đây trong khi bụng thì sôi ùng ục? Xin lỗi chứ, mèo thích cái loại biết rõ vai trò và nhu cầu của bản thân hơn. Vì sĩ diện mà chết đói á? Xin lỗi, mèo gọi đó là ngu chứ chả phải là oai phong gì đâu =_=. Còn cái thằng em của Ikoro thì khỏi. Mèo biết là nó đáng thương khi không nhìn thấy gì, nhưng nó quá hồn nhiên trước những cái mà chị nó phải chịu đựng. Tối ngày ngồi ăn sẵn. Ai bảo mèo ác cũng dc. Mèo ghét trẻ con, ghét vì sự ngây thơ của tụi nó có thể là đau thương cho người khác. Ai không nỡ trách tụi nó vì chúng không hiểu cũng kệ. Mèo ghét trẻ con vì sự vô tâm của tụi nó. Vẫn biết ai cũng phải là trẻ con, mèo cũng vậy. Nhưng làm ơn đừng để ý thức hiện tại của mèo phải chứng kiến cái cảnh đó.
Cuối cùng thì, mèo ghét Shin Takahashi, tác giả của Kimi no Kakera và cả Saikano nữa. Những tác phẩm của ông luôn vẽ nên trong mèo toàn những nhân vật đáng thương. Với người khác là những nhân vật đáng thương cảm, với mèo đó là những kẻ đáng thương hại. Và xin lỗi nhé, mèo khinh nhất cảm giác thương hại hoặc bị thương hại.

Phư... ghét cái bàn phím ở cái hàng net này kinh lên dc ~_~. Mèo cứ như đánh vật với mấy cục đá ế ~_~. Thế mà hôm qua vẫn hoàn thành xong 2 tin cho Ichi trong khoảng chưa đầy tiếng đồng hồ. Cũng siêu nhân ra phết :)).



2009-06-15

Thứ Hai, 15 tháng 6, 2009

Bị sếp đánh cho 1 chưởng. ~_~
Mềnh ghét phải trả lời những bài tốn não thế này, thích mấy cái kiểu như Music Challenge như hồi bên JPA hơn... vì chỉ phải chạy playlist random.
Mà tình hình mềnh không từ chối được... thế có hãm không ~_~


Rule #1: If you open this you take it.
Rule #2: You are NOT ALLOWED to explain ANYTHING unless someone messages you and asks.
Rule #3: Tag ten people.


HARD

1. Bạn sẽ trả lời một cách thành thật những câu hỏi này chứ ?
Đọc hết entry của ảnh đến nửa số câu mềnh ứ có đáp án. Thế mềnh không trả lời có được coi là thành thật không?

2. Đã bao giờ thức suốt đêm để uống rượu chưa ?
Thức suốt đêm thì có chớ uống rượu thì không. Tết nhất người ta mời mềnh rượu vang mềnh còn không uống nữa là...

3. Từng đập vô mặt ai chưa ?
Đập theo nghĩa bóng thì có được tính không? Í mềnh là dùng ngôn ngữ trào phúng ế?

4. Có đang nhớ ai hay điều gì đó không?
Biết chết liền.

5. Ai làm bạn cười vì hạnh phúc?
eh... chắc là các beloved của mềnh chăng?

6. Hôn ai trong vòng hơn 5 tiếng chưa ?
ôi... Giá mà mình được như cô/anh ấy 8->

7. Ai là người cuối cùng bạn nói chuyện?
Nói chuyện theo nghĩa nào? Onl có tính là nói chuyện không? Nếu có thì là kxl, bàn về các bé con nít nhà bố già Johnny. Vấn đề gì không?

8. Bây giờ không thích cái gì ?
Bản thân


HARDER

1. Bạn có nghĩ have sex ở lứa tuổi của bạn là không tốt ?
Ớ thế không phải người ta bảo sex cũng cần thiết cho con người như đồ ăn thức uống à?

2.Bạn sẽ lập gia đình chứ ?
Đã lên kế hoạch từ cách đây 1 năm rồi.

3. Sẽ chơi thuốc không?
Thuốc nào? Thuốc gì?


VERY PERSONAL

1. Nếu bây giờ have sex bạn có use condom không ?
*mắt chớp chớp* mềnh có cách nào xài được thứ đó à?

2. Bạn có hài lòng về bản thân mình không ?
ếh, chả phải người ta bảo không bao giờ thỏa mãn là bản chất của loài người sao?

3. Bạn sẽ thay đổi bản thân vì người bạn yêu chứ ?
He he, vì người mềnh yêu thì mềnh càng phải là mềnh chớ.

4. Những khi gặp khó khăn, bạn thường tự nói gì để động viên bản thân ?

Được sinh ra trên cõi đời này là một điều kì diệu.


SECRETS

1. Lần cuối bạn khóc?

Tầm 3 tiếng gì đó. Bất giác nghe đến cao trào điệp khúc Miracle của SuJu. Quá khứ chợt vỡ tan.

2. Có tin tưởng vào tôn giáo không?

Mềnh theo đạo... vô thần. Các đồng chí thông cảm

3. Lần cuối bạn ngủ thiếp đi với 1 người khác giới ?

không nhớ là khi nào bao giờ, chỉ nhớ là với ai :)). Mà câu hỏi có yêu cầu đâu mà mềnh phải nói nhở?

5. Có từng ước cho 1 người bạn thân chết đi không?

Bạn thì có. còn bạn thân thì không.


THE DEEP STUFF

1. Bạn có nghĩ mình được nuôi dưỡng tốt không?

Trả lời dư sếp: tự thấy mình bất hiếu.

2. Có bí mật nào bạn chưa từng kể cho bất kì ai?

Trả lời câu này bằng nói ra rồi còn gì?

4. Nếu chỉ còn 1 ngày để sống, bạn sẽ làm gì ?

Mua vé máy bay sang Nhật và cưa đổ anh Joe :))

5. Bạn đã từng che giấu điều gì hay làm gì để phải cắn rứt lương tâm chưa?

Mềnh là con người ế.

6. Nếu bạn phải chọn 1 thành viên trong gia đình hoặc là 5 người bạn thân nhất của bạn sẽ phải chết, bạn sẽ chọn ai?

Mềnh có gia đình thì được coi là 1 thành viên trong gia đình nhể? Để mềnh đi cho. Mềnh yêu nhà mềnh và bạn bè mềnh nhưng ek phải mình hi sinh vì họ đâu.

7. Bạn nghĩ mình có thể tha thứ cho một người đã giết chết đi người thân mình không?

Chưa gặp sao biết?

8. Điều tệ nhất mà bạn đã làm khi chưa được sự đồng ý của ba mẹ ?

Cái này phải hỏi các cụ chớ sao lại hỏi mềnh?


THE LOVE STUFF

1. Bạn nghĩ bạn hiểu rõ ý nghĩa của tình yêu chứ?

yêu mà cũng phải có nghĩa là thế nào á?

2. Theo quan điểm của bạn, trong những mối quan hệ điều gì là quan trọng nhất ?

Cái đầu.

3. Nếu ba mẹ không thích người yêu của bạn, bạn sẽ chia tay người đó chứ ?

Mềnh còn khó tính hơn ba mẹ mềnh cơ, yên tâm :)).


THE RANDOM STUFF

1. Bạn có dành thời gian cho những người quen hay kể luôn đó là những người lạ ?

Hiểu được chết liền. Xem lại cách dùng từ nhá.

2. Bạn thân có thể thay thế ?

Thêm lúc này bớt lúc khác. Bạn không phải là con tốt thế thân.

4. Lần gần đây nhất mà bạn cảm thấy thực sự hạnh phúc?

Theo tính toán sơ bộ thì có thể là ngày 7/6. 1 ngày sau bản tin trên trang chủ thông báo anh Joe sẽ phát hành single thứ 4 vào 22/7 tới. Không có gì ngạc nhiên, anh ấy là sacred của mềnh

5. Màu mà bạn thích?

Nói mềnh thích màu cầu vồng có bị coi là tham không?

6. Bạn làm gì khi có 1 ngày tồi tệ ?

Ở nhà tự kỉ hoặc phóng xe ra cầu ngầm trước trung tâm hội nghị quốc gia Mỹ Đình. Thường là cách 1

7. Bạn có tin rằng người yêu cũ có thể thực sự trở thành bạn bè không?
Về mặt quan hệ, dễ. Về mặt nhân cách bản thân, không.

8. Ai là người nhắn tin cho bạn cuối cùng ?

Mobifone khuyến mại 30% cước cuộc gọi :))

9. Lần cuối bạn nói với 1 người là bạn yêu người đó?

Í là lần gần đây nhất hả? Nó với mẹ nhân ngày của Mẹ :).

10. Nếu bạn phải từ bỏ mọi thứ và chuyển đi nơi khác ngay bây giờ , bạn sẽ làm điều đó chứ?

Nếu đó là về nhà chồng.

11. Bạn có dễ phải lòng người khác không ?

1 ánh mắt là đủ.

12. Bạn có nóng nảy không?

Gen di truyền

13. Ba mẹ có thật sự hiểu bạn không?

Nếu muốn thiên hạ thái bình thì tốt nhất là đừng cố để hiểu mình.

14. Bạn có mệt mỏi không?

Trả lời như sếp, 1 cục thế này không mệt sao được ~_~


OFF THE WALL QUESTIONS

1. Khi bực mình hay chửi câu gì?

Cái câu hay nhất trong transformers 1, khi con robot chết vì chính quả bummerang của nó.

2. Có Ipod không ?

không. mềnh xài mp3 hàng tàu.

3.Từng uống thuốc ngủ để dễ ngủ hơn chưa?

Tối đa mất 15 phút để mềnh không biết trời cao đất dày là dư lào. Việc quái gì phải uống thuốc? Muốn thức còn chả được uống làm gì?

4. Lần uống cafe gần đây nhất?
một ngày
nóng nực ngon lành ở HN, nửa đêm không thể mò ra ngoài => cách duy nhất là đun nước, và cách duy nhất để được uống khi còn nóng là pha cà phê. Hay muốn chết vì khát?
Sau lần đó mềnh phát hiện ra uống cafe khi nóng là một cách hạ nhiệt hiệu quả sau đó =))

5. Bạn nghĩ có người nói xấu sau lưng mình không?

Mềnh là con người bạn.

6. Có ai yêu bạn không?

Hỏi người ta ế chớ hỏi mềnh sao mềnh biết?
À mà có đấy chứ, gia đình mềnh.

7. Khóc nơi đông người ?

trong 1 đám tang.

8. Bạn có dùng những lời mỉa mai không?

Chớ bạn thấy mềnh nãy giờ ngọt ngào lắm à?

9. Sống với người cùng hay khác giới sẽ tốt hơn?
Chồng thì biết giới tính rồi, còn con cái bao giờ có trả lời nhá!



Ồ, thế này có được tính là hoàn thành công việc không sếp?

2009-06-14

Chủ Nhật, 14 tháng 6, 2009

Tớ vừa mới phạm phải một cái tội tày đình. Nó nguy hiểm lắm, nguy hiểm đến mức có thể gây án mạng chứ chẳng chơi...
Tớ thấy kinh sợ quá...

Còn khoảng hai chục ngày nữa là đến thi Đại học rồi, thế mà tớ cùng 1 tên tòng phạm khác nữa đã lỡ khiến cho một con sao biển "sốc" ghê gớm mà cam đoan từ nó dùng sẽ là "bị phản bội".

Làm thế nào bây giờ?
3 năm có lẻ bạn ấy thi đại học đều có những lí do nào thì thời kỳ bất khả kháng yếu đuối, nào thì vì xích mích với tình yêu mù mịt 2 năm mà tâm trạng rất tệ làm bài chẳng đâu vào đâu để rồi không đỗ nổi Mỹ thuật công nghiệp.
Năm nay mà bạn ấy không đỗ nữa tớ mang tội hủy hoại cả một đời người bạn ấy chỉ vì làm bạn ấy mất tinh thần trước khi thi mất trời ơi :(

Nói thật cũng là một cái tội tày trời. Tớ chỉ nói ra điều mắt thấy tai nghe: 1 đứa - 3 năm thi đại học có lẻ còn 20 ngày nữa bước vào phòng thi - đang ôn thi Mỹ thuật công nghiệp 1 lần nữa...
= việc 2 tháng không xong nổi 2 bài màu
= việc tớ đi học bạn ấy đang ngủ, tớ đi học về bạn ấy cũng ngủ,
= việc tuần nào cũng đến cái quán cafe dở hơi nào đó tên là cuối ngõ ngồi "tự kỉ" ở đó
= việc ngày nào cũng onl mấy tiếng đồng hồ
= việc ôm sách văn lên giường phè phỡn rồi 15 phút sau lại tiếp tục... ngủ.
...

Tớ có nói gì đâu ngoài sự thật rằng nếu mà bạn ấy đỗ tức là ông trời thương bọn tớ, đỡ cho bọn tớ 500k tiền thuê nhà :(


Mà bạn ấy có còn sốc vì cái gì nữa không nhỉ?
Hay là sốc vì mẹ của cái đứa tòng phạm bảo rằng cái loại con gái không muốn lấy chồng hơn, không muốn lấy chồng kém, chỉ tầm tầm mình, lấy về chỉ để mỗi việc đẻ con cho nó, còn thì đi làm nấu nướng blah blah blah mọi thứ đều là thằng kia làm... không đáng được coi là con gái? Cái từ "giống cái" mà đứa tòng phạm nó nói thì mãi sáng nay khi bạn í đi rồi mới nói mà nhở? Chớ nghe được từ đó chắc đêm qua bạn í đã bật thẳng dậy táng cho bọn tớ mỗi đứa 1 vả rồi ế =_=. Dân Quảng Ninh nhà bạn ấy ghê lắm, sống chả cần pháp luật gì đâu, có mỗi luật rừng thôi ~_~.

Tớ thề tớ hứa tớ đảm bảo là tất cả những thứ bên trên tớ không hề sáng tạo nên, tớ chỉ biết thuật lại nguyên si không thêm không bớt!!! Tớ chỉ đủ sức tưởng tượng ra những câu chuyện phép thuật siêu nhiên nhưng có chiều hướng bi kịch chứ không một chút năng khiếu nào dành cho hài kịch thế này đâu, làm sao bịa nổi đây?

Còn nhiều nhiều lắm ế mà tớ thật sự là không biết kể từ đâu và kết thúc như thế nào? À, hay bảo bạn ấy sau này làm nhà văn viết lại tự truyện "đau khổ" của cuộc đời bạn ấy để tranh giải nobel văn học cho tiểu thuyết trào phúng dài nhất và xuất sắc nhất mọi thời đại?

A... nguy hiểm quá... tớ lỡ mang danh tội phạm 1 đời rồi :((. Có ai gột cho tớ không nỗi nhơ này?

2009-06-12

Thứ Sáu, 12 tháng 6, 2009

Lần đầu tiên trong đời có một người con trai nhìn nhận ra con người ẩn đằng sau vẻ bề ngoài của mèo...
Hoặc chí ít đó là lần đầu tiên mèo cảm nhận được thấy điều ấy.
Cái từ "chí ít" này đây chỉ đơn giản là một hi vọng của mèo, rằng tình yêu đầu anh ấy cũng sẽ biết là như vậy. Mèo không chắc nữa, anh có con mắt nhìn người rất sâu sắc, nhưng anh suy nghĩ gì chưa một lần mèo dám đoán định. Người ấy để lại cho mèo một ám ảnh về giọng con trai miền Nam...

Nhưng chuyện lần này là của một người khác. Một người không hề gần gũi nhưng mèo biết những khẳng định của anh là thật lòng. Dù sao với mèo thế là đủ để yêu quý con người đó thêm một bậc nữa rồi.

Chợt bất giác nhớ ra hình như cũng còn một người nữa mà mèo ngờ rằng cậu ấy nhìn ra phần nào con người đằng sau mèo. Nhưng mà chắc cậu ấy không để tâm mấy đâu, và chắc chắn cậu ấy cũng sẽ không nói cho mèo biết điều đó như anh đã làm.

Mọi người đã không hề biết rằng chỉ một lời nói ra cũng có đủ sức mạnh cứu sống hay giết chết một con người thì phải? Cũng phải... đâu ai cũng đã đọc và làm theo được những chân lí của Đắc Nhân Tâm.

Tình yêu của mèo dành cho một người con trai đến giờ vẫn bị ám ảnh bởi một từ đã làm mèo đau khổ trong quá khứ: tàn nhẫn. Con người của lí tưởng trong mèo, mèo biết nếu yêu một người như thế chẳng tránh khỏi bị tổn thương, nhưng vẫn cứ mãi theo đuổi như thế cho đến tận bây giờ.

Anh thì... như cảm nhận của mèo sống tình cảm quá. Anh có mục tiêu, có khát vọng và con đường đi đến nó bằng nghị lực bản thân, nhưng... mèo vẫn biết anh không phải là một con người biết tàn nhẫn.

Mà... biết đâu đấy.

Hè này anh í ra Hà Nội mèo phải đòi ôm cho bằng được.



*lẩm bẩm* khỉ thật, mình toàn khoái ôm con trai miền Nam, là dư lào? ~_~

2009-06-11

Thứ Năm, 11 tháng 6, 2009

chú mèo ba chân

Giờ này thì đã là qua ngày mới rồi... mèo chẳng còn có thể nói là hôm nay được nữa...

chú mèo ba chânTối qua, mèo đã kịp coi Last Quarter bất chấp cái nóng của trời Hà Nội và ánh chiều tàn nhập nhòa ngoài cửa sổ. Có lẽ việc xem Last Quarter trong cái không khí tàn tạ của một ánh hoàng hôn đó hợp hơn hết thẩy một tiết trời nào khác.

Tuần trăng cuối biến mất cùng đôi mắt ám ảnh của HYDE. Mèo biết là mèo không nên nhưng thật sự là mèo không thoát khỏi nữa rồi ~_~. Mèo ghét phải nói mèo cũng thích HYDE của memai, nhưng mà đôi mắt kia đã khiến mèo hoàn toàn ngã gục... Trong cuộc đời của mèo, một ánh mắt đủ sức là ám ảnh trong cuộc đời.

Thích điên cuồng những cảnh phim lướt nhẹ qua PV của THE CAPE OF STORMS. Một mỏm đá hướng ra bờ biển lộng tràn những con sóng... Không phải chờ đến Last Quarter, ngay từ những ngày trong trí não mèo có một khả năng tưởng tượng, đó đã là khát khao của mèo về mảnh đất vĩnh cửu. Đó là tận cùng cho hành trình của một ngôi sao du mục...

Thích THE CAPE OF STORMS trong phim lắm, thích cơn gió thổi tung bay mái tóc của HYDE trong ấy... Nhưng OST của movie này lại chỉ còn lại THE CAPE OF STORMS -Last Quarter-, một phiên bản ballad không khiến mèo ám ảnh bằng cái đã được chứng kiến.

Đây chẳng phải là lần đầu tiên, thậm chí có thể nói khá là quen thuộc với các OST của phim điện ảnh, nhưng mèo vẫn có chút hụt hẫng nho nhỏ trong lòng. Chắc chắn một điều rằng mèo sẽ viết review cho em nó, bởi vì Last Quarter dù còn những thiếu sót thì nhìn chung vẫn là một movie đẹp trọn vẹn trong lòng mèo, một ám ảnh khôn nguôi. Sức sống một movie trong trái tim mèo, không phải là vì cái hay, mà vì một ám ảnh...


Resolution: 1pixel/inch

Thứ Ba, 9 tháng 6, 2009

chú mèo ba chân

Cái mặt tớ nó là dư lày Photobucket. Lần đầu tiên tớ thấy một kỳ tích ác liệt đến vậy. Không "khoe" cho mọi người thấy tớ chịu không thấu.





Hà Nội nóng tưng từng ~_~. Chiến dịch phòng ngự được đề ra là... ở nhà lập lô cốt. Hễ hết hơi là chạy ngay vào nhà tắm ~_~.

Tớ đã bảo là nhiệt độ Hà Nội cao hơn Hồ Chí Minh rồi mà ngày xưa vẫn có người thích đôi co với tớ. Anh có giỏi thì ngày nào cũng ôm tivi lúc 19h 40 phút hàng tối để xem dự báo thời tiết coi con số của vùng nào cao hơn?

Ôi ước gì mình được hưởng cái không khí mà bạn Pi_chan bảo, HCM hễ nóng là mưa TT^TT. Hà thèm Lội lắm mà không được này =_=

Ngọc Tử Thiên

Thứ Hai, 8 tháng 6, 2009

Nếu là bạn của tớ lâu năm rồi, có lẽ nhiều người đã biết trong đầu tớ có những tưởng tượng chẳng biết bao giờ mới được hiện thực hóa thành truyện. Tất cả thế giới giả tưởng trong đầu tớ là một sự phong phú đến lạ kỳ, nhưng để viết nó thành truyện dài thì nó lại đòi hỏi ở người viết không chỉ vốn văn chương giàu có mà còn cả một vốn sống đáng kể, dù cho đó có là dòng fantasy đi chăng nữa. Tiếc thay, tớ chỉ dám khẳng định mình có chút năng khiếu về văn phân tích chứ không hề xuất sắc văn miêu tả hay kể chuyện.

Nhưng mà... dù có như thế thì những tưởng tượng trong đầu tớ cũng không thể mất đi được.

Kể thực ra mà nói thì đã lâu lắm rồi tớ không còn mơ đến thế giới giả tưởng đó của mình nữa. Có lẽ một cuộc sống hiện thực cơm áo gạo tiền bắt tớ phải thực tế hơn.

Nhưng... ngày hôm qua "Thánh địa không thời gian" đã trở về với tớ ào ạt. Không phải trong trạng thái non-rem mà Hokuto trong B't X từng nói, mà hoàn toàn trong lúc tớ tỉnh táo. Và chỉ một thoáng chốc thôi, toàn bộ phần mở đầu cũng như kết thúc của câu chuyện ấy đã được ấn định.

Tớ không còn nhớ "Thánh địa không thời gian" ngày xưa nó như thế nào? Nhưng tớ cũng không cảm thấy hối tiếc vì những thay đổi chóng vánh của ngày hôm qua. Tất cả những gì tớ giữ lại từ quá khứ chỉ là chi tiết về dòng suối độc mà lời đồn về nó là ai có thể sống qua một ngày một đêm ngâm mình trong nó sẽ trở thành bất tử, tiếc thay xưa nay chưa có một ai có thể sống sót qua 24 tiếng đồng hồ.

Lần đầu tiên trong thế giới tưởng tượng của bản thân mình, tớ đi được từ đầu đến cuối một không gian. Dầu rằng những đoạn đường trên cuộc hành trình vẫn còn là mờ mịt, nhưng ít nhất điểm khởi đầu và đích đến đã có một xác định rõ ràng. Xưa nay, tớ chưa từng làm được việc đó. Thường thì câu chuyện sẽ rất chi tiết ở phần đầu mà lơ lửng ở phần cuối hoặc ngược lại. Chuyện đó đúng với cả sản phẩm giả tưởng lớn nhất của tớ cho đến giờ là "Quyền năng Hắc Ám".

"Thánh địa không thời gian" đã thay đổi gần như trọn vẹn nội dung của nó. Ngoài chi tiết kể trên, chỉ còn mục đích tác phẩm ra đời là còn lại. Nếu có ai đã từng đọc qua 1 bài viết tương tự bên blog của của tớ ở 360 thì chắc mọi người biết trong bất cứ câu chuyện nào của tớ đều xuất hiện 1 vật, đó là Ngọc Tử Thiên - Một viên đá thần kỳ tự lựa chọn chủ nhân, biến đổi từ vô sắc sang màu đại diện cho sức mạnh của mỗi chủ nhân nó lựa chọn: Renix của "Quyền năng hắc ám" là màu đỏ, vì cô ấy là đại diện cho chim phượng hoàng, thần Chu Tước; nhân vật chính của "Nhẫn Quỷ" là màu xanh biển, cô ấy nắm giữ chân mạng của nước; "Ác quỷ tóc vàng" của ".+CrosS+. World" mang sắc cam của lửa điêu tàn; người chị trong "Hạnh phúc ảo ảnh" sở hữu một Ngọc Tử Thiên màu đen...

Vâng, hình bên đây chính là phác thảo viên ngọc đó đấy ạ. Hồi đó tớ vẽ Illus chưa thành thạo nên trông em nó hơi méo một chút. Mà tớ lười sửa lại lắm cơ... Thành thử cứ để như thế đã...

"Thánh địa không thời gian" không phải là câu chuyện đầu tiên tớ nghĩ đến. Nhưng nó lại là câu chuyện quan trọng bởi vì chính nó sẽ lí giải sự ra đời của viên Ngọc Tử Thiên kia. Hay nói cách khác, đó là "thời gian mở đầu". Vì mục đích đó mà "Thánh địa không thời gian" mới được hình thành. Nhưng mà... giờ câu chuyện đã thay đổi khá nhiều, hình như đã không còn một nữ pháp sư canh giữ đền thờ thần thánh nữa, nên tớ cũng chẳng biết có nên giữ lại cái tên mà tớ cực kỳ yêu thích này không?

Hiếm khi có được định hướng cho tác phẩm như thế. Nhưng tớ lại không thể viết câu chuyện này bây giờ được. Lí do vì khả năng viết của tớ chưa đủ đã đành. Cái mục đích chính của tớ khi sáng tạo ra câu chuyện này là lí giải sự tồn tại của Ngọc Tử Thiên. Mà để gọi là "lí giải" thì người ta phải biết đến sự tồn tại của nó trước, nói cách khác, nó phải ra sau những câu chuyện khác của tớ.

Tớ không phải là người có xu hướng đi theo mạch thời gian xuyên suốt từ đầu đến cuối và những không gian song song như Dan Brown. Tớ thích một sự mix hợp về thời gian, có những lúc ở hiện tại, có những lúc đến tương lai, lúc lại trôi về quá khứ... Nếu viết, "Thánh địa không thời gian" sẽ không phải là đầu tiên, càng không phải là cuối cùng. Vì như cái tên của nó... "không thời gian".

Cho đến khi tìm ra một cái tên hợp lý hơn, tớ vẫn sẽ tạm thời để là như vậy.

À lần trước tớ đã nói cho mọi người biết Ngọc Tử Thiên là kết tinh giọt lệ từ mắt trái đã bị mất của con sư tử lang bạt chưa nhỉ? Tớ giờ đã quyết định thay đổi lại thành một con mèo... có kích cỡ một con sư tử đang trưởng thành =]. Căn bản con đó phải là màu đen, mà sư tử màu đen thì người ta tưởng báo mất ~_~. Họ nhà mèo thì cũng được thôi, nhưng tớ khoái địa vị của sư tử trong thiên nhiên hơn. Cơ mà mèo thì vẫn cứ là thầy của sư tử trong truyện ngụ ngôn đấy thôi ^^.

Con mèo đó là tớ đấy ^^ *ờ, đại diện cho tác giả*. Hồi trước có đặt cho em nó 1 cái tên... siêu chuối. Đến giờ từ bỏ rồi. Mà chưa nghĩ ra cái tên nào khác thay thế cả ~_~. Tớ thì tớ rất thích cái tên Hắc Linh của con mèo trong truyện của Clare (một người bạn có thể gọi là thân từ hồi... quấn tã. Đùa thôi, chắc từ hồi 3 tuổi đi nhà trẻ!). Ờ... mà tớ không thích mượn ý tưởng của người khác.

Nhắc đến chuyện ý tưởng, nhiều lúc cũng cảm thấy buồn vì không ngờ sau này lại có những bộ phim / truyện / game na ná với kịch bản tớ từng nghĩ ra... Ví dụ như bộ phim "Orthros no Inu" tới đây của Ryo Nishikido ế TT_TT, đối đầu của hai nhân vật trong ấy giống với cách tớ xây dựng "Red Legend - Huyền thoại đỏ". Mà câu chuyện này thì, tớ có cả nhân chứng vật chứng để khẳng định tớ tưởng tượng ra nó từ hồi cấp 2 chứ không phải đến giờ mới ăn theo. Nhưng... dù mình có nghĩ ra trước, mà em nó ra đời sau thì vẫn bị coi chỉ là một kẻ bắt chước.

Sự thật phũ phàng của cái gọi là khả năng sáng tạo nó là vậy đấy :<

B.I.Shadow - cảm nhận về debut mới của bác Johnny Kitagawa

Thứ Sáu, 5 tháng 6, 2009

Lần đầu tiên trong đời tớ muốn gào lên 1 câu trước mặt bác Johnny Kitagawa, thần tượng của tớ trong sự nghiệp kinh doanh giải trí rằng:
BÁC BỊ ĐIÊN À?

Ừ thì rằng cái thời mà Hey! Say! JUMP debut đã có không ít fan của Ya-Ya-yah gào lên gào xuống nào là thì các bé (mà giờ là Hey! Say! 7 của HSJ) không xứng đáng, nào là tại sao lại phá bỏ một nhóm nổi tiếng như Ya-Ya-yah để cho HSJ debut blah blah blah... Nhưng rồi quyết định đó của bác Johnny vẫn là đúng đắn và tớ hoàn toàn ủng hộ bác ấy trong quyết định này. Vì tớ thích HSJ chứ không phải Ya-Ya-yah. Nhưng mà...

sau hơn một năm không hề có một sự ra mắt nhóm nhạc nào mới kể từ tháng 9 năm 2007 với nhóm nhạc 10 thành viên là Hey! Say! JUMP (của tớ). Dường như áp lực từ các fan đã buộc bác Johnny's phải chuẩn bị cho một sự ra mắt nhóm mới. Ờ! Có lẽ với nhiều fan trung thành của Shounen Club thì cứ hi vọng đó sẽ là những Jr's boys kỳ cựu hơn như Kis-my-ft.2 hay Question? hay đại loại gì gì như thế. Cơ mà thật lòng là ế, trong con mắt của tớ thì những nhóm đó vẫn chưa đủ để được debut. Và tớ cũng biết nếu cần 1 nhóm debut, đó sẽ không phải là nhóm nào khác ngoài B.I.Shadow (Boy in Shadow, một cái tên rất hay.)

chú mèo ba chân
Không phải ngẫu nhiên tớ biết được điều này. Với sự xuất hiện của cả ba thành viên đã từng là thành viên của B.I.Shadow (cũ) là Misaki Takahata, Fuma KikuchiKento Nakajima trong Scrap Teacher. Tớ đã biết sau HSJ chắc chắn sẽ là BIS. Cũng giống như Yamada Ryosuke với Tantei Gakuen Q có thể coi là phát pháo khai cuộc cho HSJ. Nhưng mà...

chú mèo ba chân Tớ không thể ngờ rằng trên khắp các tạp chí "thuộc về" đế chế JE như duet, Myojo, Wink up... số tháng 6 (phát hành tháng 5) vẫn còn đăng ảnh B.I.Shadow với 3 thành viên kể trên thì bất ngờ hôm nay tớ phát hiện ra một sự thật phũ phàng rằng bé Misaki mà tớ kết nhất B.I.S bị gạch tên khỏi nhóm, thậm chí còn bị đá cái vèo ra khỏi School Kakumei để thay thế vào bằng một nhóm nhạc có cái tên không làm sao cứu được: Nakayama Yuma w B.I.Shadow (khi này = Kento Nakajima + Fuma Kikuchi + Hokuto Matsumura + Yugo Kochi)

Tớ vẫn biết rằng bác Johnny có những tính toán của riêng mình. Và bất chấp phản đối của fan thì HSJ đến giờ cũng đã thành công. Nhưng... nếu bảo ai sau này sẽ nối bước sự nổi tiếng của bé Yama của tớ trong HSJ nhất thì tớ tin rằng đó là bé Misaki. Tại sao lại nỡ... Bác ấy có biết tớ thích bé Misaki nhất không?...

Tớ đã định là sẽ hớn hở single mới của B.I.Shadow, vốn là nhạc nền cho bộ phim Koishite Akuma của Yuma Nakayama. Nhưng với chuyện không có bé Misaki thì nghỉ đi nhé =.=. Dầu sao thì như từ xưa, tớ thích HSJ cũng chỉ vì mỗi Ryosuke Yamada mà thôi.


chú mèo ba chânVẫn biết đây có thể chỉ là một thử nghiệm mới của bác Johnny, có thể giống như temp group Hey! Say! 7 hồi giữa năm 2007. Nhưng mà... Thú thật là đến giờ tớ cũng không hiểu HSJ có được tính là một nhóm debut nữa hay không khi mà các hoạt động đáng ra phải có của một senior group như là phát hành single / album / đóng phim... Nửa năm 2009 trôi qua mà HSJ của tớ mới chỉ đi được 1 tour xuyên Nhật, ra một cái DVD và hết. Còn lại thì tham gia mấy show truyền hình cũng chả khác form của Shounen Club là mấy.

Vậy là sao?

Bác Johnny's ơi... Bác đừng làm cháu thất vọng. Cháu thần tượng cái cách bác thống trị nền giải trí Nhật Bản *ít ra về mảng giai đẹp* lắm í. Nhưng... lần này cháu phải thẳng thắn rằng bác đã quá tàn nhẫn và một chút nhầm lẫn với trường hợp của Takahata Misaki rồi đấy.

Cháu sẽ chờ một quyết định debut chính thức hơn, sáng suốt hơn của bác trong tương lai.
Và yêu cầu bác cho HSJ ra album đầu tay ngay lập tức. 1 năm rưỡi tồn tại mà chưa từng có 1 album ra mắt. Bác cho HSJ debut để làm gì?

Bài ca

Thứ Ba, 2 tháng 6, 2009

Bài ca
Chưa bao giờ được hát
Ngủ trên môi tôi rất đỗi u buồn

Bài ca chưa bao giờ được hát
Trong khu vườn hoang sơ đâu đó
Con đóm đóm đầu tiên lập lòe
Mặt trăng như tấm lưới bằng vàng
Tuôn ra trên con sông nhỏ
Và bài ca tôi mơ khi đó
Là bài ca
Chưa được hát bao giờ
Bài ca những đôi môi trầm tư
Trong hơi ấm bâng khuâng sương gió
Bài ca của những phút giây du mục
Lạc đường đi trong bóng đêm tàn.


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

mèo không còn có thể nhớ đó là thơ của ai (hình như là Gaxia Lorka), chỉ nhớ rằng nó nằm trong cuốn sách văn học của thế hệ mèo... những năm cấp hai...

Bài thơ này, là bài thơ mèo thích nhất.
Ký ức của mèo lưu lại từng câu chữ trong bản dịch ấy, hình như của một nhà thơ nổi tiếng trong phong trào Thơ Mới. Không dám khẳng định mình đúng trọn 100% từ ngữ của sách giáo khoa, nhưng chắc chắn rằng dòng chảy ý tưởng và cảm xúc của mèo đến giờ vẫn trọn nguyên như thế.

Thứ giữ chân mèo lại mãi với bài ca này, là hai câu kết thúc:
Bài ca của những phút giây du mục
Lạc đường đi trong bóng đêm tàn


Lang bạt. Anh hùng. Đơn độc. Kiêu hãnh. Bất tận.