.+CrosS+. World: [review] Manga: Saikano ~Love Story, Killed~

Wandering in the world of 3-foot Cat!

Let the epic continue…
Let the legend become never-ending…
Let the history be as it really be…
Let the people go forward…

[review] Manga: Saikano ~Love Story, Killed~

Thứ Sáu, 1 tháng 5, 2009

Tất cả những gì chúng ta sẽ được đọc, là một sự vô nghĩa.

http://1.bp.blogspot.com/_FqO4XgH7VwA/SfnkB7t-D8I/AAAAAAAAAF8/DrFW2b0s1MQ/s400/SaiKano-LSK-1.jpg

Love Story, Killed ~Saikano Side Story~

Thông tin chung:
Tác giả: Shin Takahashi
Thể loại: Chiến tranh, sex, lãng mạn, tâm lý, bi kịch
Rating: 17+
Số trang: 36
Năm phát hành: 2002
Nhà xuất bản: Shogakukan
Bản dịch tiếng Anh: SnoopyCool & Jinmen Juushin



Love Story, Killed không phải là tác phẩm riêng biệt. Nó chỉ đơn giản là một chuyện bên lề, có thể coi là một thứ phụ vặt vãnh bên cạnh cả một thiên truyện đầy rẫy những ám ảnh: Saikano. Và như cái từ được lặp lại trong suốt 36 trang của oneshot này, đó là "sự vô nghĩa". Love Story, Killed là một bản tấu trạng hoàn hảo cho sự thật tàn nhẫn mà khi đọc hết bài viết này, và đương nhiên cả tác phẩm nữa, bạn sẽ nhận ra nó - một cách sâu sắc!

Tôi sẽ phải cảnh báo bạn một điều rằng, độ tuổi 17+ của rating bên trên chỉ dành cho những bạn trẻ đã trải nghiệm cuộc sống. Còn nếu như bạn hưởng thụ một cuộc đời nhung lụa hay bình lặng như dòng chảy nơi cửa sông, thì xin đừng cố thử đến với câu chuyện này. Và nếu như bạn là một người mang những dấu hiệu của bệnh trầm cảm, cũng xin đừng đọc Love Story, Killed.

Không phải là để câu khách, Love Story, Killed thực sự là một gánh nặng tâm lý mà một người non nớt không thể nào chống đỡ nổi. Đó cũng chính là nguyên nhân tôi không che giấu mà coi những yếu tố nội dung như "chiến tranh" hay "sex" là một phần của thể loại. Và ngay như bản thân tôi, khi thực hiện bài viết này, cũng chỉ dám khẳng định rằng mình mới cảm được một phần nào đó "sự vô nghĩa" đến tột đỉnh kia.

http://1.bp.blogspot.com/_FqO4XgH7VwA/Sfnk08EC6wI/AAAAAAAAAGE/iMFV9r-tB44/s400/SaiKano-LSK-2..jpg

Love Story, Killed để lại trong tôi ấn tượng đầu tiên là về một cách mở đầu rất lạ. Đó là một lời dẫn truyện… không, có lẽ phải nói rằng đó là lời tự thuật của kẻ cầm trò mà khi đi đến một nửa câu chuyện, bạn vẫn chưa thể nào nhận ra chân tướng của hắn. Nếu có cơ may, khi hắn dần dần bóc bỏ lớp vỏ ám muội xung quanh, bạn sẽ ngờ ngợ nhận ra hình hài của hắn. Nhưng… dù có thông minh cách mấy thì khi mọi sự sáng tỏ, hắn vẫn cứ làm cho bạn phải ngỡ ngàng. Hắn là một tội nhân chiến tranh hùng hồn nhất, nhưng lại cũng là kẻ mà không một tòa án nào có thể tuyên phạt được.
Hắn là ai?

Hắn là kẻ đã chứng kiến một bầy thú hoang dại trong cái lốt chiến binh trận địa, hau háu nhìn xác thịt của một cô gái lạc giữa đống đổ nát. Đống gạch vụn tơi tả đó là dấu vết điêu tàn của cái gọi là một nền văn minh.

Đó là một chốn lộ thiên, nhưng với những tay lính trận lâu ngày không được hưởng "mùi con gái" này thì có hề gì mà không cưỡng hiếp ban ngày ban mặt? Chúng thèm khát cái được gọi là "sex" như thèm không khí để thở, và chúng chìm đắm trong cực lạc đến mức mà từng đứa từng đứa một trong chúng bị bắn chết… vẫn không nhận ra.

Cô gái trẻ ấy được một tên lính cũng đầy ham muốn khác giải thoát, dường như là một con người biết suy tính hơn những kẻ đã chết vật ra kia. Anh ta có một nơi để trú ẩn, có thể gọi là an toàn. Anh ta có thừa thãi đồ ăn trong cái chốn thiếu đói này, ít ra là đủ để dùng nó làm món hàng tương đương đổi lấy cảm giác cực khoái.

Nhưng anh ta đủ thông minh để không vùi mình đắm chìm trong hoan lạc. Khôn ngoan để biết "dành lại lần sau" có lẽ chính là lí do giúp anh ta trụ vững đến tận phút giây này. Hơn thế nữa, nó cho anh ta một bộ sưu tập súng cùng những băng đạn chiến trường đầy rẫy căn phòng anh ta trú ngụ.

Cho cô gái ấy cái ăn và chốn ngủ, thậm chí dạy cả cô ấy cách cầm súng, và còn tâm sự câu chuyện cuộc đời mình một cách chân thành, anh ta thực chất không phải đang gieo rắc yêu thương trong trái tim cô gái. Đó chẳng qua là một nỗi sợ hãi chiến tranh!

http://1.bp.blogspot.com/_FqO4XgH7VwA/SfnlSYawk5I/AAAAAAAAAGM/_n-dE1MM5pU/s400/SaiKano-LSK-4.jpg

Anh ta đã từng rất cô đơn, và rồi cô gái ấy đến, chia sẻ xúc cảm cùng anh ta, rồi lại biến mất không dấu vết khi anh tỉnh dậy sau một đêm tiên giới. Tuy nhiên, tất cả những điều về cô gái ấy không phải anh ta thật sự cần!

Cái anh ta khát khao hơn tất cả là một sự giải thoát, một cuộc sống không phải lúc nào cũng chỉ có giết và bị giết. Với anh ta thì sự giải thoát đó là một niềm tin: ngày nào đó, khi băng đạn mang theo trong người từ ngày đầu bị bứt khỏi cuộc sống thực và đẩy vào vòng xoáy chiến tranh này được sử dụng hết, anh ta sẽ được trở về nhà.

Chỉ còn hai viên đạn nữa… Dù có nuối tiếc cô gái ấy đến đâu thì anh cũng sắp được giải thoát rồi. Khi đó, nỗi cô đơn sẽ tan biến!

Còn một viên đạn nữa… Anh ta run rẩy cầm lấy…

Và hắn nhận ra nỗi sợ hãi tột đỉnh trong trái tim anh ta. Bởi vì một sự thật rằng họ là những người bạn vô cùng thân thiết, hắn có thể biết tỏng tong câu chuyện của anh ta, không chỉ là cái đang hiển hiện trước mắt mà cả những cảm xúc ẩn đằng sau chiếc mũ lính xùm xụp. Có thật hay không tự do cho anh ta một khi viên đạn cuối cùng phát nổ?

Anh ta không muốn cô đơn… nhưng anh ta cuối cùng chỉ là một kẻ hèn nhát để cảm thấy hạnh phúc khi cô gái quay trở về, ôm theo cây súng và những băng đạn vương lại trên trận địa.

Cái mũ tuột xuống, và hắn thấy anh ta cười rạng ngời trong ánh sáng ngày mới phảng phất.

http://3.bp.blogspot.com/_FqO4XgH7VwA/SfnlyUqy05I/AAAAAAAAAGU/BKe3io0MVs0/s400/SaiKano-LSK-6.jpg

Rồi anh ta ngã gục!

Một tràng súng nổ của những tay lính trận mạc khác đã phát hiện ra chỗ trú ẩn của anh bởi sự trở về của cô gái. Trong khi ấy… con người vừa trở về kia bàng hoàng nhìn những giọt máu rớt trên mặt mình, tự hỏi tại sao anh ta lại bị giết?

Anh ta – bạn của hắn – đã qua đời, quanh mình nhiều hơn con số 24 băng đạn. Còn cô gái ấy, theo đuổi sự nghiệp sưu tập súng như anh ta với ước vọng giữ chân anh bên mình. Cô ta bị những tên lính chiến trường khác bắt lấy, cưỡng hiếp, rồi bị giết. Ba tên lính đã hạ thủ anh ta, rồi cũng chết vì súng đạn, bệnh tật hay tự kết liễu bản thân.

http://1.bp.blogspot.com/_FqO4XgH7VwA/SfnmYlNn4UI/AAAAAAAAAGc/utbvo5Hq70g/s400/SaiKano-LSK-9.jpg

Tại sao họ giết?
Tại sao họ bị giết?
Tại sao họ phải làm tình?
Tại sao họ chết?

Mọi thứ trong chiến tranh, ít nhất là trong tác phẩm này, đều chẳng có một chút giá trị nào cả. Tình bạn là không thật, tình yêu cũng vậy, và tự do trong đam mê của người bạn hắn nữa.

Tất cả. Vô nghĩa.

Và hắn ta, kẻ chứng kiến, kể lại câu chuyện vô nghĩa ấy cũng đã kết thúc cuộc đời của mình. Hắn có quyền được ra trận, nhưng cuộc đời hắn cuối cùng lại kết thúc bên vũng máu của người bạn thân, mãi mãi không được thực hiện sứ mạng của hắn khi chào đời.
Hắn chấp nhận sự đồng hành đến vĩnh cửu đó, bởi vì hắn là… viên đạn NATO 308 cuối cùng!


Điều đó có nghĩa hi vọng vẫn chưa kết thúc, phải không?

Copyright to Akira Toshiki @ Ichinews.vn

Bonus link download cho "Saikano ~Love Story, Killed": Mediafire

0 nhận xét: