Aoi Kiseki
Thông tin chung:
Tên khác: 苍之奇迹, 蒼いキセキ, Blue Miracle
Thể loại: tình cảm, học đường, thể thao
Tác giả: Mitsuki Miko
Năm phát hành: 2008
Số tập: 1 (đã kết thúc)
Tạp chí: Sho-Comi
Nhà xuất bản: Shogakukan
Bản dịch tiếng Anh: Nagareboshi Manga
Hiếm có câu chuyện nào như Aoi Kiseki, một câu chuyện tình yêu chỉ có hai người và thế giới của riêng họ - thế giới của đường đua xanh.
Đó là một tình yêu lạ kỳ, một tình yêu bắt đầu từ sự tò mò của cô học trò tân binh Sakura Ageha khi ngày đầu nhập học, với khao khát kiếm tìm một người bạn trai và một chuyện tình cấp ba như bao thiếu nữ khác, lại tình cờ chứng kiến một cô gái khác tỏ tình với chàng trai lập dị của đội tuyển bơi lội. Wakatsuki Ran ngay tức thì trả lời rằng tất cả niềm đam mê của anh chỉ là bơi lội, và anh không muốn phải bận lòng về bất cứ điều gì ngoài nó!
Lần thứ hai gặp mặt, Ran bước đi hờ hững qua mặt Ageha, người ngợm ướt sũng một cách khó hiểu. Cô bé gọi với lại cái kẻ nãy giờ chẳng thèm để ý bộ dạng chuột lột của mình. Anh chàng thờ ơ trả lời rằng bởi vì anh gặp một dòng sông trên con đường đến trường, và anh muốn bơi… Thế rồi "chú mèo" ấy rũ lông văng nước tung tóe, chẳng hề bận tâm Ageha đứng ngay bên cạnh! Cô bé không nhịn được cười vì hành động kỳ quái ấy, nhưng vẫn rút khăn tay ra lau mặt cho con người lạ lùng kia mà hóa ra lại là chàng trai vàng của đường đua xanh.
Và Ageha, một tay mơ về bơi lội đã bị "con người kỳ tích" là Ran ấy cuốn hút đến với mặt nước, thôi thúc cô bé tìm hiểu về cái người cứ hờ hững với tất cả ngoại trừ bơi lội kia. Kỳ lạ là, Ran chưa bao giờ chịu luyện tập trước cả chục người của câu lạc bộ mỗi giờ sinh hoạt. Thế nhưng, khi hồ bơi không còn một bóng người, Ageha một lần để quên đồ chợt bất ngờ chứng kiến anh hết mình luyện tập như thế nào, chỉ một mình trong cái không gian tĩnh lặng ấy, như chính sự cô đơn trong sâu thẳm lòng anh.
Trái tim Ageha đập mạnh mẽ, bởi vì cô ấy biết mình đã yêu chàng trai ấy mất rồi! Nhưng có lẽ, những lời đầu môi lúc là "yêu" lúc thì là "ghét" của cô bé trước mặt Ran thay đổi đến chóng mặt, chẳng có nghĩa lí gì cả. Tình yêu mà Ageha dành cho anh, cô thể hiện bằng khát khao tiếp tục theo đuổi giấc mơ trên đường bơi lội, đuổi kịp trình độ của Ran. Đó… có lẽ là cách duy nhất Ageha có thể bày tỏ được trái tim mình khi tai nạn bất ngờ kia cướp đi của cô khả năng ngôn ngữ.
Còn với Wakatsuki Ran, chàng trai ấy chưa một lần để mắt đến con gái, bởi vì "người" anh dành trọn tình yêu là đường đua xanh. Thế mà một ngày kia, cô gái kỳ lạ mang cái tên loài bướm (Ageha) xuất hiện đột ngột trước mắt anh, đề nghị anh chỉ bảo thêm cho cô bé về bơi lội. Và khi anh từ chối, cô bé ấy không hề nản chí; ngược lại, Ageha còn dõng dạc tuyên bố sẽ đuổi theo cái danh vọng "người kỳ tích" kia cùng anh!
Làm sao anh có thể không xao động cho được khi đột nhiên xuất hiện trước mặt anh một chú bướm diệu kỳ bay trên bầu trời, cũng giống như sải cánh bơi bướm trong làn nước xanh dịu mát cứ thu hút anh? Cái khuôn mặt bối rối vì chẳng biết phải nói gì trước mặt anh của Ageha, rồi những hành động ngốc nghếch của cô bé khi tìm cách mở lời… sao mà đáng yêu đến thế?
Nhưng có lẽ… Ageha đẹp nhất trong mắt anh là lúc cô bé ấy cười rạng ngời trong nắng mai, bên cạnh một cánh bướm đẹp đẽ bên ban công bệnh viện! Không thể cất nên lời, nhưng nụ cười ấy là một lời khẳng định rằng "Em không sao đâu." mà Ageha gửi đến anh, để trái tim anh chợt bình lại những nỗi lo toan, để rồi rộn một tình cảm lạ kỳ… Một nụ hôn dành cho chú bướm tình cờ bay ngang qua khi ấy là lời hứa anh dành cho Ageha nếu một lần nữa cô nói yêu anh. Khi ấy, anh không hề hay biết tai nạn kia đã lấy đi của Ageha những gì…
Liệu Ageha có theo đuổi được trái tim của mình, không chỉ dành cho Ran mà còn cả cho bơi lội? Và liệu Ran có cơ hội để thực hiện lời hứa của mình cho Ageha ngày nào? Tình yêu, sự đồng cảm và lo
Tôi không định cho bạn biết kết thúc của câu chuyện diệu kỳ này - tuy vậy, bạn vẫn có thể đoán ra phải không nào? Nhưng nếu chỉ vì thế mà bỏ qua Aoi Kiseki thì sẽ là một sai lầm. Bởi vì những gì tôi viết ra đây không thể là trọn vẹn xúc cảm đầy bất ngờ mà Aoi Kiseki có thể đem đến cho người trải nghiệm nó một cách trực tiếp. Điều đó, cũng như chính ý nghĩa thẳm sâu của tác phẩm mà thôi:
"Tình yêu, đôi khi không cần bất cứ lời nói chi cả, nó vẫn là cả một màu xanh diệu kỳ".
0 nhận xét:
Đăng nhận xét